HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 82

— Tôi xin hứa như vậy, Thánh Mahomet kính yêu chứng giám, tôi xin

hứa!

— Cậu kính yêu Thánh Mahomet của mình lắm nhỉ?
— Giống như những con chó của ông nội tôi.
Và thế là cả hai lại cùng nhau cười.
— Nào, bây giờ cậu hãy cho em biết, - Hania lại bắt đầu đề tài mới -

cậu Henryk đang yêu ai? Em có hỏi rồi, nhưng cậu ấy không muốn trả lời.

— Henryk ư?... Cô nương biết không (đến đây Selim nhìn chéo sang

tôi), cậu ta có lẽ vẫn còn chưa yêu ai cả, song chắc chắn sẽ yêu. Chà, chà!
Tôi biết tường tận là yêu ai rồi đấy! Còn về phần tôi...

— Về phần cậu thì sao?... - Hania bất chợt lên tiếng hỏi như để che

đậy bối rối.

— Tôi cũng sẽ làm y như vậy. A, nhưng mà thôi, xin các vị hãy chờ

đợi: có thể ngay bây giờ cậu ta đã yêu rồi đấy.

— Thôi, thôi xin cậu, cho qua đi, Selim ơi!
— Chàng trai chính trực của tôi ơi! - Selim vừa nói vừa vòng tay xiết

chặt cổ tôi. - Ôi chao! Giá cô nương biết anh chàng chính trực đến mức
nào!

— Ôi, em biết điều đó chứ! - Hania đáp. - Em còn nhớ, cậu ấy đối với

em ra sao sau khi ông em qua đời.

Một làn mây buồn bỗng bay ngang qua chúng tôi.
— Tôi xin kể cô nương nghe một chuyện. - Muốn hướng đề tài cuộc

đối thoại sang vấn đề khác, Selim lên tiếng. - Tôi xin kể cô nương nghe,
sau cuộc thi vào trường đại học, chúng tôi đã cùng uống với thầy giáo của
mình như thế nào nhé...

— Cùng uống rượu?
— Vâng! Ôi! Đó là tục lệ mà không ai được phép làm khác. Do vậy,

khi chúng tôi cùng uống với nhau, và lúc đó, bởi vì, cô nương biết không,
bởi vì quá say, tôi đã đề nghị nâng cốc chúc sức khỏe cô nương. Tôi hành
động thật ngu xuẩn, cô nương biết không, Henryk bật dậy: "Sao cậu dám
nói động đến tên Hania ở một chỗ như thế này nhỉ?"- Cậu ta quát tôi. Bởi
đấy chỉ là một quán rượu. Suýt nữa thì chúng tôi đã đánh lộn với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.