HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 84

Và thế là câu chuyện về những trường hợp lạ lùng kì diệu được bắt

đầu. Cha Ludwik, người chắc hẳn đã từng nghe kể nhiều lần, song vẫn từ
tốn đặt tẩu xuống không tiếp tục hút nữa, lắng nghe mỗi lúc thêm chăm
chú. Rồi linh mục nâng cặp kính từ mắt đeo lên trán, gật gật đầu và nhắc đi
nhắc lại "Uhum! Uhum!", hoặc hét lên thật to "Giêsu Maria! - rồi sao nữa".
Tôi cùng với Selim, sau khi ngả người dựa vai vào nhau, nhìn chằm chằm
vào cha tôi, cố nuốt lấy từng lời nói của người. Song không ở đâu ấn tượng
mạnh mẽ lại được khắc ghi rõ nét như trên khuôn mặt Selim. Đôi mắt cậu
ta sáng lên như hòn than đang cháy, màu hồng tươi phản xạ trên khuôn mặt,
những đường nét phương đông thoát ra lồ lộ như dầu ô liu nổi trên mặt
nước. Cậu ta không thể ngồi yên lặng một chỗ. Sau khi ngắm nhìn cậu, bà
d'Yves nhoẻn cười và dùng ánh mắt ra hiệu cho Hania, và sau đó cả hai bắt
đầu chăm chú quan sát, bởi họ bị lôi cuốn bởi khuôn mặt ấy, khuôn mặt
như tấm gương hoặc như mặt nước phản chiếu tất cả những gì hắt vào nó.

Đến tận hôm nay, khi ngồi nhớ lại những buổi tối như vậy, tôi không

khỏi mủi lòng. Biết bao nhiêu sóng trên nước, mây trên trời đã trôi qua kể
từ cái đêm hôm ấy, song đôi cánh hồi ức cứ luôn đưa về trước mắt tôi hình
ảnh tương tự như thế, diễn ra ở dinh thự chốn quê hương, cũng vẫn đêm hè
yên tĩnh và một mái nhà hòa thuận, đầy yêu thương, tràn trề hạnh phúc; và
người cha, một cựu chiến binh đầu bạc, ngồi kể về những tháng năm đã
sống ngày xưa, còn lớp người trẻ tuổi không dám chớp mắt, tiếp đó là
khuôn mặt nhỏ xinh như bông hoa đồng nội... Ôi! Biết bao nhiêu sóng trên
nước, mây trên trời đã trôi qua kể từ cái đêm hôm ấy.

Trong khi đó chuông đồng hồ chợt điểm mười tiếng. Selim đứng bật

dậy vì được lệnh phải quay về nhà ngay trong đêm. Để tiễn cậu ta, chúng
tôi quyết định tất cả cùng đi đến tận cây thập tự ở phía cuối con đường có
hàng cây lipa, gần guồng nước thứ hai; riêng tôi sẽ dùng ngựa tiễn xa hơn,
đến tận cuối cánh đồng cỏ. Lúc bấy giờ tất cả chúng tôi cùng lên đường, trừ
Kazio, vì đã về phòng đánh một giấc ngon lành.

Tôi, Hania và Selim vượt lên phía trước: hai đứa tôi đi hai bên và cầm

dây cương dắt ngựa, còn Hania ở giữa. Ba người lớn đi phía sau. Trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.