HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 94

Lúc năm giờ chiều chúng tôi phải khởi hành. Trong khi Hania và bà

d’Yves còn trang điểm ở tầng trên, tôi ra lệnh thắng cỗ xe nhỏ cho hai
người, bởi tôi có ý định sẽ cưỡi ngựa đi riêng. Đến Ustrzyca phải vượt đoạn
đường chừng một dặm rưỡi, và vì thời tiết rất đẹp, chúng tôi sẽ có cuộc du
ngoạn thú vị đang chờ phía trước. Khi Hania từ trên gác xuống, thực ra
nàng chỉ mặc bộ đồ đen, song vì chuẩn bị khá kĩ càng, thậm chí còn trang
điểm thêm vài thứ, bởi đó là ý muốn của cha tôi, tôi không thể rời mắt khỏi
nàng. Trông nàng tuyệt vời đến mức ngay lập tức tôi cảm thấy trái tim
mình mềm yếu hẳn lại, còn ý định phản kháng và thái độ lạnh lùng giả tạo
bay biến mất tận đẩu tận đâu. Thế nhưng nữ hoàng của tôi đã đi ngang qua
đúng như một vị vua, không thèm để mắt tới tôi, dù tôi cũng đã cố ăn mặc
bảnh bao theo khả năng vốn có. Cũng xin nói thêm rằng nàng vẫn giữ thái
độ hờn dỗi, bởi vì quả thực không muốn đi, không phải do muốn cố tình
chọc tức tôi, mà vì những nguyên nhân khác, hoàn toàn chính đáng, mãi
sau này tôi mới biết.

Đúng năm giờ tôi ngồi lên ngựa, đám phụ nữ lên xe và chúng tôi cùng

khởi hành. Suốt dọc đường tôi đi bên cạnh Hania và muốn bằng mọi cách
hướng sự chú ý của nàng về phía mình. Cũng có một lần nàng nhìn lên tôi,
khi ngựa của tôi nhảy qua gốc sồi, nàng quan sát từ đầu đến chân tôi bằng
ánh mắt bình thản, có lẽ thoáng nở nụ cười, điều làm tôi thêm vững lòng
tin, thế nhưng ngay lập tức lại quay sang phía bà d'Yves và bắt đầu nói
chuyện với bà say sưa đến mức tôi không làm thế nào xen vào được.

Cuối cùng chúng tôi đã đến Ustrzyca, và ở đó gặp cả Selim nữa. Bà

Ustrzycka không có nhà, chỉ có ông chủ, hai gia sư: một bà người Pháp và
một người Đức cùng với hai cô chủ nhỏ: cô lớn Lola, cùng tuổi với Hania,
khá xinh và có mái tóc tự nhiên màu hạt dẻ, thích làm dáng, còn cô nhỏ
Marynia, vẫn còn trẻ con. Đám phụ nữ sau khi chào hỏi xong liền rủ nhau
ra vườn hái dâu tây, còn ông Ustrzycki dẫn tôi và Selim đi xem súng và lũ
chó dùng để săn lợn rừng, thành quả mới của mình, được đưa rất tốn kém
từ tận Wroclaw về. Tôi đã từng kể, ông Ustrzycki là người thợ săn hăng
máu nhất toàn vùng, đồng thời cũng là người rất thẳng tính, độ lượng, vừa
sẵn lòng giúp đỡ mọi người, lại vừa giàu có. Ông chỉ có một nhược điểm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.