HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1017

Ánh sáng hắt ra từ bên trong, sáng rực rỡ khiến ánh mắt Lan Khê chợt

lóe lên, sau khi cô đi vào thì mới chợt phát hiện ra bóng dáng cao ngất của
một người đàn ông, đang nghiêng người dựa vào thang máy, trên người là
bộ âu phục được cắt may khéo léo, phẳng phiu, đôi mắt hẹp dài nheo lại,
giống như báo săn vậy, được vây chặt bởi một vòng những cô gái xinh đẹp
động lòng người, nói chuyện dịu dàng, giong nói mềm mại như nước.

Hơn nữa, đều đang vô tình hoặc cố ý dựa lên trên người anh ta.

Ánh mắt khép hờ của người đàn ông đột nhiên sáng lên, nhìn Lan Khê

chằm chằm, giống như tìm được con mồi.

Theo bản năng, Lan Khê cũng cảm thấy không đúng.

Thang máy rất chật chội, cô đang đối diện với lồng ngực của người

đàn ông này, cô muốn xoag người thì cũng không thể.

trên khóe môi tuấn dật của Kiệu Khải Dương vẽ lên một nụ cười tà mị,

thân hình lạnh lùng, cao ngất đứng thẳng dậy, trong vòng của cô gái nũng
nịu quyến rũ, cúi đầu thì thầm, rồi khẽ dựa vào Lan Khê bên tai nói thật
nhỏ: “Trong vạn bụi hoa có một điểm xanh biếc, có cảm thấy như vậy
không?”

Lại gặp mặt rồi. Mộ Lan Khê

Vành tai Lan Khê mềm nhũn, ngay sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn trở

nên lạnh lùng, đột nhiên không biết tại sao người đàn ông này lại thích
khoe khoang như vậy.

Nhưng sau khi anh ta nói như vậy, âm thanh thì thầm mị hoặc của các

cô gái ở bốn phía đột nhiên dừng lại, ánh nhìn lạnh như băng đồng loạt bay
về phía Lan Khê, cho rằng cô Ià mục tiêu công kích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.