HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1861

Mới khi nãy cuộc gọi còn đang thông suốt.

Ngón tay thon dài của Lan Khê càng lúc càng phát run, tín hiệu vẫn

vậy, cô gọi nữa gọi nữa, nhưng đối phương vẫn không đáp lại. Điện thoại
không bị hư cũng không có tắt máy, càng không phải là không có tín hiệu,
tại sao anh không nhận cuộc gọi?

Trong phòng ngủ ở lầu một, thím Trương bị kinh động khiến bà tỉnh

giấc.

Mờ mịt dưới ánh đèn mất một hồi lâu, sau khi thấy rõ tư thế ngồi của

Lan Khê, bà mới thấy được là ai, bà thầm la lên một tiếng "Ông trời của tôi
ơi", lật đật cầm một tấm thảm nhỏ chạy mau tới khoác lên người Lan Khê.

"Tiểu thư . . . Cô. . . Cô không thể cứ quỳ gối nơi này như vậy, bây giờ

đang là mùa đông, sàn nhà rất lạnh!" Thím Trương túm cánh tay của cô,
"Tiểu thư, mau nghe lời tôi."

Lan Khê dường như bị mất hồn, ngước mắt lên nhìn bà, ánh mắt trống

rỗng .

"Tôi đang nói chuyện điện thoại với anh trai của tôi, đột nhiên điện

thoại bị cắt ngang, lúc đó tôi nghe có tiếng người thét chói tai từ phía bên
đấy. . . . . .Luân Đôn bị động đất sao? Thím Trương, thím mau mở ti vi xem
tin tức một chút, mở cả máy vi tính lên xem thử, có phải Luân Đôn xảy ra
chuyện gì ngoài ý muốn rồi hay không. . . . . ."

Trước tiên cô chỉ có thể nghĩ tới, đó chính là thiên tai có tránh cũng

không thể tránh.

Tay của cô nắm chặt lấy tay thím Trương khiến bà hơi nhói đau. Thím

Trương cũng vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, nắm lại tay cô nói: "Tiểu thư, cô
bình tĩnh lại chớ tự hù dọa mình, ở nơi đó cũng có thể xảy ra động đất, nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.