HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 1863

"Laurie ông không thể đi! Đây là bệnh viện công, coi như là lỗi của

Kerr, thân phận của tôi và ông giờ phút này cũng không thể xuất hiện ở
trong bệnh viện!" Isha nghĩa chánh ngôn từ nói, tiếp đó vịn vai Phó Minh
Lãng, "Chỉ là Kerr con phải tránh mặt một chút, chuyện ngày hôm nay rất
nhiều người nhìn thấy, mẹ muốn bảo vệ con không thành vấn đề, nhưng
con phải biến mất một thời gian để mẹ giải quyết mọi chuyện, biết không?"

Phó Minh Lãng vẫn chưa bình tĩnh lại.

Hắn nhìn tay mình một chút, tơ máu trong con ngươi vẫn chưa tan hết.

"Kiếm quá nhỏ. . . . . . Một kiếm như vậy đâm anh ta chết thế nào

được. . . . . ." Hắn khàn giọng thì thầm.

"Bốp!" Một âm thanh giòn vang vung mạnh vào mặt của hắn, mắt

hạnh Isha trừng trừng: "Con nghe rõ chưa! !"

Phó Minh Lãng dường như không nghe thấy, chỉ lạnh lùng đưa tay sờ

sờ gò má của mình.

Toàn thân Phó Ngôn Bác khẽ run, giọng nói khàn khàn: "Giải quyết?

Bà giải quyết như thế nào? Chuyện này là Kerr không đúng, bà muốn đè
mọi chuyện xuống, để cho nó nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật?"

Isha cười lạnh: "Đây là con trai của tôi, tôi nói có thể giải quyết là có

thể, đâu tới phiên người nào nói không? Người đâu! Các người trông thiếu
gia, dẫn nó đi trước, sau đó tôi sẽ an bài. . . . . ."

"Không cần," Phó Minh Lãng cười nhạt, xoa xoa khóe miệng khi nãy

cởi ngựa té bị thương, màu máu vẫn nồng nặc, "Tự tôi sẽ đi. . . . . . Tôi trả
thù sai người rồi, sao tôi lại nghĩ muốn anh ta đền mạng chứ, phải để người
yêu của anh ta đền mạng mới đúng. . . . . . Anh ta nên nếm thử mùi vị đau
khổ giống như tôi một chút, mới có thể biết được đau đến không muốn
sống ra sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.