HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 245

Cô nghẹn ngào, không nói.

Đuôi lông mày nhướng lên, anh tiếp tục hỏi: "Vậy em có muốn tiếp

nhận tình cảm của anh không?"

Cô nhóc đang khóc ngon lành trong ngực anh quả nhiên đình chỉ mọi

hoạt động. Cô nhẹ nhàng không chút tiếng động rời xa ngực anh.

Nụ cười tự giễu nở trên môi anh, trông gượng gạo biết chừng nào.

"Lan Khê, anh hiểu là do bản thân mình vội vàng dồn ép em, nên em

tránh xa là việc bình thường. Chỉ là đừng xem thường tình cảm của anh,
anh trước giờ vô cùng nghiêm túc, không mang theo chút tâm lí vui đùa
nào đâu."

Lan Khê cắn môi, ngước hai mắt ướt đẫm nhìn về anh: "Trên đời này,

không chỉ duy nhất một mình em đối tốt với anh đâu. Về sau, khẳng định sẽ
có người con gái khác tốt với anh hơn em, không lẽ anh. . . . . ." Không lẽ
anh cũng sẽ thích? ?

"Có thể có, có thể không " Mộ Yến Thần nhếch môi cười cười, "Chỉ là

anh không biết còn có người con gái thứ hai đủ sức khiến anh đau lòng như
lúc này hay không? Thấy cô ấy nguy hiểm thì ngay lập tức nhào đến, không
nhịn được khi thấy cô ấy rơi lệ, nhìn cô ấy khổ sở sẽ không dám cưỡng ép. .
. . . . Lan Khê, em đoán xem, còn có người con gái nào khiến anh cam tâm
tình nguyện làm mọi điều?"

Nước mắt nóng bỏng ào ào rơi xuống, anh nói thế thì làm sao cô cứng

rắn nỗi nữa.

Nụ cười dần dần tản đi, sắc mặt Mộ Yến Thần tái nhợt, ngưng mắt

nhìn cô thật lâu, quyết tâm thốt lên: "Còn nữa...em nói đúng lắm. Em là em
gái ruột cũa anh, anh lại dám thích em, luôn muốn ôm em, hôn em, muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.