HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 305

Lan Khê nhấc người, vịn vào anh, nói tiếp: "Lúc tôi đi tắm nhìn thấy

những ấn kí anh để lại, chà mạnh cỡ nào cũng không thể xóa được, cảm
giác của tôi như thế nào, anh biết được không?"

Từng lời của cô kích thích mạnh vào ý thức của anh.

Cô mới 17 tuổi.

Từ cơ thể đến tư tưởng đều còn non nớt, bắt cô tiếp nhận những việc

“thành thục” này là một điều quá tàn nhẫn, độc ác.

Giờ cô đứng trước mặt anh, từng chút, từng chút vạch trần tội ác của

anh.

Mắt cô đỏ ửng, nhưng giọng nói vẫn duy trì sự dịu dàng, êm ái: "Tôi

đang suy nghĩ đến chuyện tương lai, sau này tôi sẽ có bạn trai, sẽ kết hôn
—— Tôi phài giải thích với bạn trai, với chồng tôi như thế nào về việc lần
đầu đã trao cho ai? Về sau, mỗi lần làm chuyện ấy tôi có thể bị ám ảnh, nhớ
tới nỗi đau tận cùng của tối qua không. . . . . .?"

"Oành!" thân thể cô đụng mạnh vào ngực anh. Mộ Yến Thần gắt gao

ôm chặt cô vào lòng, hai cánh tay run rẩy nổi đầy gân xanh, dường như sắp
tan vỡ .

Anh nhắm chặt hai mắt, lần đầu tiên nếm được cảm giảm hít thở lại vô

cùng đau, đau đến sắp chết nhưng lại không thể dừng.

Trên mặt Lan Khê rơi đầy nước mắt, cứ tưởng tuyến lệ đã bị tê liệt,

nào ngờ vẫn còn hoạt động mãnh liệt như vậy. Mặt cô chôn vào cổ anh,
khóc lóc: "Tôi chưa bao giờ chân chính hận một người. . . . . . Cho dù khi
mẹ tôi vừa mới mất ba tháng, Mạc Như Khanh đã vội vàng gả cho ba tôi,
nhưng tôi vẫn không hận bà ta. . . . . ."

"Nhưng giờ này tôi rất hận anh. . . . . ." Tay cô níu chặt lấy cổ áo anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.