HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 357

Một tiếng nhắc nhở này làm khuôn mặt tái xanh của anh có chút thần

sắc trở lại, môi mỏng theo bản năng khẽ nhếch lên, dòng sữa tươi chảy vào,
hương vị ngọt ngào bao quanh đầu lưỡi, đẩy hai viên thuốc trôi tuột xuống
cổ họng.

Mùi vị sữa nồng nàn, thơm mát nhanh chóng tràn khắp khoang miệng.

Lúc này hai hàng lông mày đang nhíu chặt của Lan Khê mới nhẹ

nhàng dãn ra

Sự lúng túng của Mộ Yến Thần càng ngày càng lớn.

—— Anh đang nằm mơ sao? Sự yên bình, ấm áp của đêm nay không

chút chân thật, làm anh chưa dám tin vào những gì mình đang trải qua.

Đầu lưỡi rõ ràng đang đắng nghét lại được vị ngọt của sữa tẩy đi

không còn chút gì. Trong lòng cũng rõ ràng rất đau đớn, từ lần trước khi cô
đòi kết thúc cho tới giờ, anh vẫn chưa có can đảm đối mặt với sự đau khổ
này, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà giờ phút này, cô lại gần bên anh, đem đến
cho anh sự ấm áp, trong lành đến tận xương tủy. Mi mắt anh buông xuống,
sợ bản thân sẽ lần nữa mất đi tự chủ.

Càng không nghĩ tới nháy mắt tiếp theo, Lan Khê đặt ly sữa xuống, rồi

nhẹ nhàng lấy tay lau khóe miệng anh.

—— Chỗ đó có dính tí sữa.

Hành động của cô như đốt lên một ngọn lửa nơi đáy lòng hoang vắng

của anh, làm nó bùng cháy mạnh mẽ, thiêu rụi lí trí đang yếu dần của anh.

Ánh mắt thâm thúy ngước lên nhìn cô, khoảng cách gần dưới ánh đèn,

ánh mắt cô sáng rực như sao trời, trong đáy mắt là sự ân cần lo lắng, tim
của anh như bị một bàn tay buộc chặt. Cánh tay cô còn chưa kịp rút về, đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.