HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 504

Lan Khê lười giải thích, miệng ngáp nhắn ngáp dài, có chút buồn ngủ

nên dựa sát vào anh: "Trước kỳ thi tốt nghiệp thì môn thể dục phải đạt được
tiêu chuẩn, em cố luyện tập nên bị thương đó, em có nguy cơ không qua
được rồi."

Môn thể dục là điểm yếu chí mạng của Lan Khê.

"Có mấy hạng mục?"

"Chạy cự li dài, cự li ngắn, đẩy tạ, nhảy xa, còn có một môn nữa…

nhưng em quên rồi."

"Mỗi ngày em đều phải luyện tập?"

"Đương nhiên, chứ anh nghĩ sao? Làm học sinh cũng chẳng dễ dàng

đâu ——" Lan Khê gối đầu lên gực anh lầu bầu than thở, đột nhiên nhớ ra
một việc, hàng mi run mạnh hai cái, "Chúng ta buổi tối không về nhà? Mẹ
anh hỏi thì phải trả lời sao đây"

Ánh mắt Mộ Yến Thần bất chợt trầm xuống, nhưng vẫn nhẹ nhàng

xoa bóp gân cốt trên cổ tay cô, ấn vào những chỗ có vết máu ứ đọng, nói
sang chuyện khác: "Sau này anh cùng em tập luyện, chắc chắn sẽ qua
được."

Lan Khê đột ngột cứng mình, khuôn mặt nhăn nhúm lại, khẽ dùng sức

muốn rút tay về: "Đau. . . . . ."

Làm ơn đi, tay cô đang đau mà anh cứ nhào nặn, giống như là nhào

bột thế?

Mộ Yến Thần ép sát vào mặt cô, giọng nói êm dịu: "Ấn mạnh như vậy

máu bầm mới tan đi được, hay em ngồi trong xe đợi, anh ra ngoài mua hộp
thuốc Vân Nam xức cho em, xức vào thì sẽ bớt đau ngay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.