HÀO MÔN THỪA HOAN- MỘ THIẾU, XIN ANH HÃY TỰ TRỌNG! - Trang 558

Lan Khê nghĩ mình bị sốt đến ngu rồi, đọc đi đọc lại dòng tin, vẫn cảm

thấy không có căn cứ.

Hôm nay đâu phải là chủ nhật. . . . . . Sao anh có thể cùng cô ngắm?

Cửa phòng y tế mở rộng ra, bông tuyết ào ào đổ xuống, đẹp không sao tả
xiết. Cô cắn môi, gõ vào bàn phím: "Bây giờ anh có thể đến ngắm cùng em.
. . . . ."

Ặc, không được.

Cô cau mày, xóa dòng tin, sửa lại thành chữ khác: "Em ngắm một

mình được rồi. . . . . ."

Ngón tay đặt trên bàn phím, còn chưa đè xuống nút gửi đi thì cửa

phòng đã bị đẩy ra. Bác sĩ cau mày đẩy gọng mắt kính đứng lên, đang bực
mình vì hôm nay có liên tục mấy học sinh xuống đây vì cảm mạo, bất chợt
một thân hình to lớn trong bộ âu phục màu đen xông vào mắt cô ta . Người
đàn ông chậm rãi đi vào phòng, đôi mắt sắc nhọn khiếp người, gương mặt
tuấn tú khiêu chiến đến ranh giới cuối cùng của thị giác con người, đánh
thẳng vào dây thần kinh trong não bộ. Cô bác sĩ nhất thời đỏ mặt, tim đập
như trống trận, tờ báo trên tay rơi xuống đất, ngọng nghịu hỏi: "Ừm, tiên
sinh. . . . . . Anh tìm ai?"

Trên tóc cùng bả vai người đàn ông dính đầy bông tuyết.

Âu phục màu đen đối xứng với màu trắng của tuyết, thanh nhã đến mị

hoặc. Tia ánh sáng nhạt xẹt qua đáy mắt, quét qua cô bác sĩ, rồi yên lặng
dừng trên cô bé đang bọc cả thân thể thành cái bánh chưng .

Ánh mắt thâm thủy rơi vào người cô nửa giây, tiếp chậm rãi hỏi: "Em

ấy thế nào?"

Bác sĩ lúc này mới lấy lại ý thức: "À, em ấy. . . . . . Bị cảm, còn bị sốt,

nhiệt độ không thấp, chắc tối ngủ bị cảm lạnh, các em học sinh này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.