HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 169

Hồ Bắc để những người nông dân địa phương “cải tạo”. Cô không thể làm
việc ngoài đồng vì tình trạng tâm thần không ổn định, vì vậy cô được giao
cho một công việc khá nhẹ nhàng là đi chăn bò. Ít lâu sau, đám đàn ông
trong làng bắt đầu kiếm cớ để leo lên những sườn núi đầy cỏ xa xôi nơi
Thạch Lâm đưa bò lên gặm cỏ. Họ phát hiện ra rằng tất cả những gì khiến
Thạch Lâm lên cơn là câu hỏi: “Cha mày là ai?”

Cô cười to và hét lên man dại, rồi sau đó ngất đi. Trong khi cô còn bất

tỉnh, đám đàn ông cưỡng hiếp cô. Nếu cô chống cự, chúng sẽ hét to lặp đi
lặp lại, “Cha mày là ai, mày có phải là con hoang không?” Cho đến khi
Thạch Lâm mất trí đến mức phải tuân theo mệnh lệnh của họ.

Một bà cụ tốt bụng trong làng biết được chuyện khi bà nghe thấy một

người đàn ông cãi nhau với vợ anh ta. Bà ra giữa làng nguyền rủa đám đàn
ông, “Lũ thú vật vô lương tâm. Các người chẳng phải được đàn bà đẻ ra
hay sao? Các người không có mẹ hả? Các người sẽ phải trả giá!” Bà cụ đưa
Thạch Lâm về ở với mình, nhưng cô hoàn toàn không còn nhận thức được
thế giới xung quanh nữa.

Vào đầu năm 1989, Vương Nguyệt và gia đình tìm được Thạch Lâm ở

ngôi làng thuộc tỉnh Hồ Bắc đó và đưa cô về sống với họ. Thạch Lâm
không nhận ra họ nữa và họ cũng hầu như không còn nhận ra cô sau ngần
ấy năm sống ở vùng nông thôn. Vương Nguyệt đưa Thạch Lâm đi khám
sức khỏe toàn bộ tại bệnh viện. Khi đọc kết quả, bà ốm liệt luôn. Kết quả
khám cho thấy thân thể Thạch Lâm đầy những vết sẹo do bị cắn, một phần
núm vú bị nhai nát và môi âm hộ bị rách. Phần cổ tử cung cùng âm đạo đều
bị tàn phá nghiêm trọng và bác sĩ gắp ra một cành cây từ tử cung của cô.
Các bác sĩ không xác định được cành cây đó đã ở trong tử cung của cô bao
lâu.

Khi Vương Nguyệt bình phục lại sau trận ốm, bà gọi điện cho các cán

bộ Đảng ở ngôi làng thuộc tỉnh Hồ Bắc mà Thạch Lâm đã từng sống và bảo
bà sẽ kiện họ ra tòa vì tội bạo hành Thạch Lâm. Các cán bộ ở đó nài nỉ bà:
“Đây là một vùng còn nghèo. Nếu tất cả đàn ông ở làng này bị tống giam
thì lũ trẻ sẽ bị đói.” Vương Nguyệt quyết định không khởi kiện nữa. Khi bỏ
máy xuống, bà nghĩ: “Trời sẽ trừng phạt chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.