HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 205

CHƯƠNG 14

NGƯỜI ĐÀN BÀ THỜI THƯỢNG

Mùa thu năm 1995, tôi đệ đơn xin từ chức Giám Đốc Phát Triển và Xây

Dựng Kế Hoạch Chương Trình với lý do là tôi phải làm quá nhiều công
việc cùng lúc và rằng khối lượng công việc của chương trình truyền thanh
của tôi, - báo cáo, biên tập, trả lời thư thính giả, vân vân - ngày càng tăng.
Thực ra, điều tôi muốn là không gian cho riêng mình. Tôi đã mệt mỏi với
việc phải đọc cả núi tài liệu đầy những điều cấm đoán và tham gia vào
những cuộc họp liên miên. Tôi cần phải dành thời gian để tìm hiểu về
người phụ nữ Trung Quốc nhiều hơn nữa.

Các lãnh đạo không hề vui vẻ với quyết định của tôi, nhưng khi ấy thì

họ đã hiểu tôi khá rõ: nếu ép tôi giữ chức vị đó, có thể tôi sẽ bỏ hẳn đài mà
đi. Miễn là tôi còn ở lại, họ sẽ còn sử dụng được danh tiếng và quan hệ
rộng khắp của tôi.

Khi mọi người biết quyết định của tôi, trong đài tôi trở thành đề tài của

những cuộc tranh luận và phỏng đoán liên miên. Không ai hiểu tại sao tôi
lại bỏ vị trí bảo đảm có thể tiếp tục thành đạt trong sự nghiệp công chức
như vậy. Một số người bảo tôi sắp gia nhập làn sóng doanh nhân mới, một
số dự đoán tôi sắp được nhận một chân giảng viên lương cao bổng hậu tại
trường đại học, những người khác lại nghĩ tôi sẽ sang Mỹ. Hầu hết đều nói
một cách đơn giản, “Dù Hân Nhiên có làm gì thì việc đó cũng là một việc
thời thượng.” Mặc dù việc được coi là người khởi xướng phong trào và là
một phụ nữ thời thượng xem chừng là một chuyện tốt, song tôi biết đã có
bao người đã phải khốn khổ do mốt rồi.

Mốt ở Trung Quốc luôn luôn mang tính chính trị. Vào những năm 1950,

người ta khởi xướng mốt học theo lối sống Cộng Sản của Liên Xô. Họ hô
vang những khẩu hiệu chính trị như: Bắt kịp Mỹ và vượt Anh trong hai
mươi năm!
và tuân theo từng chỉ thị mới nhất của Mao Chủ Tịch tới từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.