HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 90

tin vào điều đó. Và con gái tôi, một cô bé rạng rỡ, hoạt bát, đã trở nên mất
trí.

Bác sĩ nói Tiểu Anh đã phải chịu đựng cú sốc quá lớn, và bảo vợ chồng

tôi rằng chắc chắn Tiểu Anh đã bị hiếp dâm tập thể. Đó là tất cả những gì
tôi nghe được trước khi xỉu đi. Khi tỉnh lại, chồng tôi đang cầm tay tôi, mặt
ông ấy đẫm nước mắt. Chúng tôi nhìn nhau không nói và khóc: con gái
chúng tôi đã bị bạo hành đến mức mất trí, còn còn trai bị cưa cụt chân..."

Trại trưởng Đinh im lặng.
“Cháu muốn hỏi cô có đưa Tiểu Anh đi điều trị không?” tôi khẽ khàng

hỏi.

"Có chứ, nhưng chúng tôi không hiểu được rằng nó sẽ vẫn cảm thấy nỗi

kinh hoàng đó ngay cả khi đã khỏi bệnh. Hai năm rưỡi sau đó, khi trí nhớ
của nó bắt đầu trở lại bình thường, trước cái ngày chúng tôi định đưa nó trở
về nhà để bắt đầu một cuộc sống mới, Tiểu Anh đã treo cổ trong phòng
bệnh.

Trong lá thư tuyệt mệnh, nó viết:
Bố mẹ thân yêu!
Con xin lỗi, con không thể tiếp tục sống được nữa. Lẽ ra bố mẹ không

nên cứu con.

Chẳng có gì trong ký ức đang trở lại của con ngoại trừ mọi thứ sụp đổ,

cùng sự tàn bạo và hung ác của những kẻ đó. Đó là tất cả những gì còn lại
với con trên cõi đời này, và con không thể sống với những ký ức đó hàng
ngày được. Nhớ lại chuyện ấy quá đau đớn, con đi đây.

Con gái của bố mẹ, Tiểu Anh.
“Lúc ấy Tiểu Anh bao nhiêu tuổi?” tôi hỏi.
“Nó mười sáu, em trai nó mười một.” Trại trưởng Đinh ngừng lời.

“Chồng tôi dứt tóc vì quá đau khổ, bảo rằng chính mình đã làm con bé tổn
thương, nhưng tất nhiên đó không phải lỗi của ông ấy. Đêm đó, mãi tới
khuya ông ấy mới lên giường đi ngủ. Tôi kiệt sức, và đã ngủ trước rồi,
nhưng khi tôi tỉnh dậy, thân thể ông ấy đã lạnh ngắt, và mặt ông ấy đóng
băng trong nỗi buồn. Giấy chứng tử do bác sĩ cấp viết rằng ông ấy chết vì
đau tim do quá suy kiệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.