HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 97

“Lần đầu cô có tới đây một mình không? Hay là cũng có ai khác đưa cô

tới?” tôi hỏi.

“Tôi đi cùng bà, bà tôi theo Đạo Thiên Chúa,” cô ta đáp.
“Thế chẳng phải mẹ cậu cũng theo Đạo sao?” Cô bạn hỏi.
“Ờ thì, mẹ mình bảo bà theo Đạo, nhưng bà ấy có tới nhà thờ bao giờ

đâu.”

Tôi hỏi cả hai, “Hai cô có tin vào Thiên Chúa không?”
Cô ăn mặc sành điệu trả lời, “Tôi chẳng tin bao giờ, tôi chỉ nghe nói nó

thực sự rất hay thôi.”

“Cô bảo hay nghĩa là sao?” Tôi dò hỏi.
“Có quá nhiều người trên thế giới tin vào Jesus và đạo Thiên Chúa, tôi

nghĩ hẳn phải có gì trong đó.”

“Thế, cũng có nhiều người trên thế giới tin vào đạo Hồi và đạo Phật, vậy

những đạo đó thì sao?” Tôi hỏi.

Cô ta nhún vai, “Tôi không biết.”
Cô túm tóc đuôi gà nói, “Dù sao, phụ nữ phải tin vào thứ gì đó khi bước

sang tuổi bốn mươi.”

Tôi kinh ngạc trước lập luận đó. “Ồ? Sao lại vậy?”
“Nhìn những người cầu nguyện trong nhà thờ và trước những nén nhang

cháy đỏ trong các đền miếu mà xem. Họ đều tầm tuổi trung niên.”

“Thế cô nghĩ nguyên nhân của chuyện đó là gì?”
Cô ăn mặc sành điệu cắt ngang một cách khó hiểu, “Đàn ông làm lụng

cực nhọc vì tiền, đàn bà thì làm bởi vì đó là số phận của họ.”

Bạn cô ta nói, “Bà tôi bảo bà đã không tin vào Chúa khi bà còn trẻ,

nhưng sau khi bà bắt đầu tin, nhiều chuyện đã không còn làm bà lo lắng
như trước nữa. Và mẹ tôi bảo rằng sau khi bà bắt đầu tin vào Chúa, bà đã
không còn cãi cọ với cha tôi nữa. Thật đấy, họ thường cãi cọ rất kinh
khủng, nhưng giờ nếu cha tôi nổi nóng là mẹ tôi lại tới bên thánh giá cầu
nguyện, thế là cha tôi im”.

“Nhưng dù sao đàn bà cũng không thể làm được chuyện gì to tát, cầu

thần khấn phật luôn tốt hơn là chơi mạt chược,” cô gái sành điệu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.