HẮT XÌ - Trang 146

Tôi cưỡng chế bản thân phải điều hoà hơi thở, tạm thời không nghĩ về

chị Tâm Tâm với chuyện cắt tóc nữa. Tự nhủ trận đấu hôm nay hết sức
quan trọng, hết sức gian nan. Địch thủ là một siêu sao mới nổi có 0 trận
thua 10 trận thắng K.O.

"Miyamoto Sấm Tang Lễ, người Kyushu Nhật Bản, cao 1m78, nặng

84 kg, dung tích phổi rất khủng khiếp, biệt hiệu Người cá. Sở trường đấm
hai tay liên tục ba phút liền không thở. Tên gì dài thế..." Tôi nhìn tờ thông
tin về các vận động viên dán trên tường, chậm rãi đọc những thứ đã biết từ
lâu: "Thời gian trung bình để nốc-ao đối thủ là... một hiệp rưỡi. Ái chà, có
cường điệu quá không nhỉ? Hắn đấu với bị cát à?"

Tôi làu bàu, nhưng thật ra không bụng dạ nào tìm hiểu đối thủ, bởi

tâm trí đang u ám đến hoang mang.

"Sao chị Tâm Tâm vẫn chưa đến? Hay là định xuất hiện trên ghế khán

giả cho mình bất ngờ?" Tôi thử trấn tĩnh, vỗ găng tay vào đầu.

Hít thở sâu, cơ thể nhẹ nhàng nhún nhảy, cố vận động để rũ bỏ mọi áp

lực ra khỏi đầu.

Cửa phòng nghỉ bật mở, võ sĩ của trận đấu trước được một đám người

dìu vào. Blues chen lấn trong đám đông, kêu to: "Nhóc, đến lượt rồi!"

Tôi lơ đễnh đáp: "Chờ vài phút nữa được không?"

Blues trợn mắt, bàn tay hộ pháp tóm lấy đầu tôi: "Mẹ kiếp, thằng oắt

này sợ rồi hả? Tớ có bắt cậu phải thắng con rùa nhịn thở này đâu, cậu
hoang mang nỗi gì?"

Tôi ngơ ngẩn: "Chị Tâm Tâm, là người cắt tóc lần trước đó, chị ấy vẫn

chưa đến."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.