HẮT XÌ - Trang 181

Tôi nằm lên bụng Aristote, hai tay đánh nhịp theo Người hùng Tia

Chớp, cùng ông tưởng nhớ những năm tháng hào hùng rực rỡ. Có lẽ sau khi
ông chết, tôi nên tổ chức một buổi đại loại như đại hội những người hâm
mộ vị anh hùng già này. Dưới đất ông mà biết chắc sẽ rất vui.

Tôi nhìn các vì sao.

Con người thật kỳ cục, lúc nhìn sao giăng đầy trời sẽ rất dễ nghĩ ngợi

vẩn vơ, đầu óc cũng chạy lung tung theo hình các chòm sao, thỉnh thoảng
một ngôi sao băng xẹt qua, ngây ra là đã quên hết tất cả những gì vừa nghĩ,
sau đó lại tiếp tục nghĩ ngợi.

Chị Tâm Tâm và tôi không hề xa cách, lý do.

Cho dù tôi chấp nhận thua cuộc, chấp nhận rằng chúng tôi vĩnh viễn là

hai chị em, nhưng tôi không thể xóa bỏ sự phụ thuộc vào chị Tâm Tâm
trong lòng mình, còn cả...tình yêu.

Về điểm này, ít nhất tôi rất thành thật với bản thân, chị Tâm Tâm là

người rất tâm lý, dĩ nhiên cũng hiểu rõ.

Có lúc hai chúng tôi cùng dạo phố ăn cơm, chị Tâm Tâm rất hay "vô

tình hữu ý" nhắc đến một số cô gái, khen bọn họ đều có vẻ rất được, ai
cũng có nét hấp dẫn riêng. Để chị Tâm Tâm khỏi nghĩ nhiều, lần nào tôi
cũng nhận lời tuốt luốt, chỉ cần có thời gian, tôi sẽ hẹn hò với những cô gái
mà chị giới thiệu. Nhưng rốt cuộc tôi vẫn không đủ hào hứng để tiếp tục
đẩy quan hệ tình cảm tới mức sâu sắc.

Có lúc tôi đã nghĩ, liệu đây có phải là sự cứng đầu của bọn trẻ mồ côi?

Tôi rất khó thân thiết với người vốn không quen biết, có thể do thiếu

cảm giác an toàn, hoặc tôi có tâm lý yêu người hơn tuổi, hoặc có thể tâm
tính tôi còn "nhỏ hẹp", chưa thể hòa hợp với thế giới rộng lớn này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.