HẮT XÌ - Trang 21

Mười mấy cái đuôi lượn lờ một hồi, lát sau đã sủa ăng ẳng lao về phía

Tây tít sâu trong núi, chẳng biết có phải vì ngửi thấy mùi thỏ hoang hay
không. Chúng tôi thở phào.

"Đi thôi." Chị Tâm Tâm cũng như trút được gánh nặng.

Chúng tôi tiếp tục tiến lên. Phong cảnh trên núi càng lúc càng đẹp, đã

vượt quá chỗ tôi và Kiến Hán từng đặt chân. Trước đây hai thằng tôi chỉ đi
bừa, dĩ nhiên không đi được xa.

"Nhìn kìa, đằng kia có một nhà máy bỏ hoang." Chị Tâm Tâm chỉ về

phía căn nhà to bằng sắt thép đã hoang phế xa xa. Không biết trước đây nơi
ấy là công xưởng hay nhà ở.

"Có qua đấy xem không?" Khả Lạc hăng hái.

"Được thôi!" Chị Tâm Tâm dắt theo Khả Lạc, còn tôi và Kiến Hán

theo sát hai bên trái phải.

Không ngờ, vừa rời khỏi bờ sông chưa đầy ba phút, từ xa đã vọng tới

một tiếng sủa gần, kéo theo đó là hàng chục tiếng sửa vang. Trong tích tắc,
chúng tôi đã bị bao vây giữa những tiếng sủa cao thấp tưởng hỗn loạn mà
lại rất có trật tự. Tiếng xa tiếng gần, to có nhỏ có, chứ hoàn toàn không chỉ
chỗ này rộ lên chỗ kia lắng xuống.

Hơn nữa, phạm vi tiếng sủa hòa theo cứ mở rộng dần, ngay cả ngọn

núi đằng xa cũng nghe loáng thoáng tiếng sủa.

Lời đồn có đến hàng trăm con chó hóa ra không phải thêu dệt!

"Làm sao đây? Có phải chạy xuống sông không?" Kiến Hán căng

thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.