My Trang gật gù tán thành, tủm tỉm cười. "Muội nói có lý đấy, chẳng
trách từ nhỏ muội đã được cha muội coi trọng, còn khen muội là "nữ Gia
Cát”. Quả thực, An thị cũng rất đáng thương."
Tôi mỉm cười. "Đó chỉ là một lẽ. Với nhan sắc và gia thế của tỷ thì nhập
cung là chuyện đương nhiên. An thị tuy xuất thân không cao nhưng tiến
thoái có lễ, bề ngoài yểu điệu có nét quyến rũ riêng, khả năng trúng tuyển
còn cao hơn cả Hạ thị. Muội vốn không có ý tiến cung, nếu An thị trúng
tuyển, tỷ ở trong cung cũng có người bầu bạn. Đương nhiên lần này có rất
nhiều mỹ nhân, An thị có thể trúng tuyển được hay không cũng khó mà nói
chắc, đây chẳng qua chỉ là ý kiến của Hoàn muội mà thôi!"
Sắc mặt My Trang biến đổi, nắm chặt lấy tay tôi, than thở: "Hoàn muội,
cảm ơn muội đã phí tâm vì tỷ! Chỉ có điều, muội xinh đẹp như vậy, lại
không có ý tiến cung, nếu lấy phải một người có gia cảnh tầm thường thì
đúng là minh châu lấm bùn rồi!"
Tôi không nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng. "Mỗi người một chí. Huống hồ
Hoàn muội ngu dốt, không quen cuộc sống chốn cung đình, chỉ hy vọng tỷ
có thể thẳng bước đường mây."
Lần này có rất nhiều tú nữ đến dự tuyển, đợi đến lượt tôi và My Trang
vào điện diện thánh thì đã là hoàng hôn, trăng treo nhành liễu. Quá nửa số
tú nữ đã sớm trở về chỉ còn lại lác đác mười mấy người nôn nóng chờ đợi
trong Noãn các. Trong điện đã thắp đèn, từ ngự tọa đến cổng đại điện bày
hai hàng đuốc Hà Dương, phải đến mấy trăm ngọn, ngọn nào cũng to bằng
cườm tay, thân đuốc trộn thêm vụn trầm hương, ánh đuốc sáng ngời, tỏa
mùi hương đậm mà thanh.
Tôi, My Trang và bốn tú nữ khác chỉnh trang y phục, nghiêm túc bước
vào, nghe theo khẩu lệnh của nội giám dẫn đường, quỳ xuống hành lễ, sau
đó đứng dậy, cúi đầu đứng sang một bên, chờ đến lượt nội giám Ti lễ gọi