HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 183

Hoàng hậu mỉm cười, gật đầu, bảo: “Nữ nhân trong cung trước giờ được

sủng ái thì dễ, nhưng giữ được sủng ái thì lại khó. Hoàn Tần hầu hạ Hoàng
thượng phải biết hết sức tận tâm, cẩn thận chú ý, đừng làm trái ý, chọc giận
Hoàng thượng. Tần phi trong hậu cung cư xử với nhau tuyệt đối không thể
ghen ghét, gièm pha, làm ảnh hưởng đến bầu không khí hòa thuận trong
cung.” Tôi nhất nhất nghe theo. Nói chuyện phiếm hồi lâu, thấy bắt đầu có
tần phi lục tục đến thỉnh an, tôi mới đứng dậy, xin phép lui về.

Hoàng hậu quay nhìn cung nữ vừa lên tiếng khi nãy, ra lệnh: Tiễn Thu,

đưa Hoàn Tần ra ngoài.”

Tiễn Thu bước về phía bên trái tôi, cười, thưa: “Tiểu chủ hôm nay đến

sớm thật, Hoàng hậu nương nương thấy tiểu chủ biết giữ lễ thế này thì rất
vui lòng.”

“Tại sao đến giờ còn có tần phi chưa đến thỉnh an? Hẳn là hôm nay ta

đến sớm quá chứ gì?”

Tiễn Thu tủm tỉm cười, thưa: “Hoa Phi nương nương trước giờ vẫn hay

đến muộn hơn những người khác, mấy ngày hôm nay lại càng đặc biệt
muộn.”

Tôi thầm lấy làm lạ, vô duyên vô cớ kể chuyện này với tôi để làm gì, tôi

đành vờ như không nghe thấy, bảo: “Hoa Phi nương nương trước giờ vẫn
giúp quản lý lục cung, hẳn là quá sức vất vả, thỉnh thoảng dậy trễ cũng
không có gì lạ.”

Tiễn Thu cười khẽ một tiếng, mày mắt thoáng lộ vẻ đắc ý lẫn khinh thị.

“Hoàn tiểu chủ đắc sủng thế này, chỉ e trong lòng Hoa Phi nương nương
đang cảm thấy khó chịu lắm đây. Chỉ có điều dẫu có khó chịu thế nào thì
cũng không dám không tới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.