HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 188

Trong lòng tôi chỉ muốn cười lạnh một tiếng, đúng là chỉ có thể dùng

mấy chữ “vô liêm sỉ”, “thượng đội hạ đạp” để chỉ bộ dạng của tên Khang
Lộc Hải này.

Chợt có giọng nữ nhân trong trẻo, lạnh lùng vang lên phía sau, tựa như

hòn đá ném vào nước khiến sóng gợn lăn tăn: “Hèn gì bản cung vào điện
Chiêu Dương là không thấy ngươi đứng cạnh hầu hạ, thì ra gặp lại chủ cũ
à?”

Nghe tiếng, tôi quay lại nhìn, nhan sắc diễm lệ, thân hình đẫy đà, chẳng

phải Lệ Quý tần thì còn là ai nữa? Đứng bên Lệ Quý tần là Tào Dung hoa,
nếu chỉ so bề ngoài thì Tào Dung hoa tuy thanh tú hơn nhưng lại kém vài
phần nhan sắc. Tôi chậm rãi tiến đến hành lễ thỉnh an. Lệ Quý tần vịn tay
vào cung nữ, tươi cười đứng đó nhận lễ, không thèm nói tiếng nào, còn Tào
Dung hoa vội bảo tôi đứng dậy.

Lệ Quý tần không nói tiếng nào, chỉ quét mắt nhìn về phía Khang Lộc

Hải. Khang Lộc Hải hết sức sợ hãi nàng ta, hấp tấp chạy đến, quỳ sụp
xuống.

Lệ Quý tần nói vọng về phía tôi: “Nghe nói Hoàng thượng vừa phái

không ít nô tài sang cung của Hoàn Tần, lẽ nào bên người Hoàn Tần vẫn
chưa đủ kẻ hầu người hạ hay sao? Sao lại nhắm trúng gã nô tài vô dụng bên
người bản cung kia chứ?”

Tôi nghe vậy, tủm tỉm cười, cất giọng đúng mực giải thích: “Quý tần tỷ

tỷ nói sai rồi. Khang Lộc Hải vốn từng là nô tài trong cung của muội, nhờ
ơn Quý tần tỷ tỷ không ghét bỏ nên mới gọi hắn tới hầu hạ. Giờ hắn đã là
nô tài của Quý tần tỷ tỷ, sao muội dám tùy tiện gọi trở về cơ chứ! Muội
muội tuy trẻ tuổi chưa biết chuyện nhưng tuyệt đối không bao giờ hành xử
sai trái như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.