HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 189

Lệ Quý tần “hừ” lạnh một tiếng. “Không ngờ muội muội cũng hiểu quy

củ gớm, hèn gì Hoàng thượng lại sủng ái muội đến thế, chưa thị tẩm đã
được tấn phong rồi. Tỷ tỷ đương nhiên sao bì kịp được!”

“Quý tần tỷ tỷ nói vậy, muội muội sao dám nhận. Hoàng thượng chỉ là

thấy muội muội trước đây bệnh quá nặng, cho nên mới thương hại muội
muội mà thôi. Trong lòng Hoàng thượng đương nhiên là coi trọng Quý tần
tỷ tỷ gấp trăm lần muội muội ấy chứ.”

Lệ Quý tần thấy tôi nói vậy thì nét mặt dãn ra đôi chút. Nàng ta quay mặt

đi, không thèm nói tiếng nào, giơ tay tát một cái thật mạnh, một bên mặt
của Khang Lộc Hải lập tức sưng vù. Cung nữ đang đỡ tay nàng ta vội
khuyên: “Chủ tử coi chừng đau tay.” Rồi hậm hực lườm Khang Lộc Hải.
“Đồ nô tài hồ đồ, mới sáng sớm đã chọc giận nương nương rồi! Còn không
tự vả vào miệng mình đi!” Khang Lộc Hải sợ đến mức không dám biện
bạch câu nào, vội trở tay vả vào miệng mình. Cung nữ đó tuổi chưa lớn
lắm, đương nhiên phẩm cấp cũng chẳng cao hơn Khang Lộc Hải là bao,
nhưng lại dám ngang nhiên mắng mỏ y, có thể thấy những ngày Khang Lộc
Hải hầu hạ bên cạnh Lệ Quý tần cũng chẳng tốt đẹp, dễ chịu gì.

Tôi chỉ trơ mắt đứng nhìn, dẫu trong lòng có chút thương hại nhưng cũng

chẳng thèm xin cho hắn. Thế sự xoay vần, nếu sớm biết có ngày hôm nay
thì ngày trước việc gì phải tuyệt tình như vậy!

Cách xử sự của Lệ Quý tần phần nhiều cũng giống Hoa Phi, chỉ có điều

còn bạo ngược, nóng nảy hơn, mừng giận đều để lộ ra ngoài mặt, không thể
nhẫn nại được nửa phần, tự ra tay dạy dỗ nô tài cũng là chuyện thường
ngày. Tào Dung hoa hẳn đã thấy qua nhiều lần, đến một cọng lông mày
cũng chẳng buồn nhướng lên, chỉ cất giọng khuyên nhủ: “Lệ tỷ tỷ tức giận
vì gã nô tài đáng chết này làm gì cơ chứ, lại mắc công ảnh hưởng đến sức
khỏe.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.