HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 19

Giọng Hoàng hậu ẩn nét cười, ra lệnh cho nội giám Ti lễ: "Còn không

mau ghi tên tuổi để giữ lại!"

My Trang lui xuống, xoay người đứng cạnh tôi, thở phào một hơi rồi

nhìn tôi mỉm cười. My Trang nền nã, khéo léo, dung mạo lại xuất chúng, tỷ
ấy trúng tuyển là chuyện đương nhiên, tôi chưa hề lo lắng về chuyện đó.

Đang mải nghĩ thì nội giám Ti lễ gọi đến tên tôi:

“Chân Hoàn, con gái Thị lang Lại bộ Chân Viên Đạo, mười lăm tuổi."

Tôi bước lên hai bước, yểu điệu vái chào, cúi đầu xưng: "Thần nữ Chân

Hoàn tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu! Nguyện Hoàng thượng vạn tuế
vạn phúc, Hoàng hậu thiên tuế cát tường!"

Hoàng thượng "à" khẽ một tiếng, hỏi: "Chân Hoàn? Là chữ "hoàn" nào?"

Tôi cúi đầu, buột miệng đáp: "Thái Thân có viết bài từ, trong đó có câu:

"Hoàn hoàn nhất niễu Sở cung yêu

[1]

", đó chính là khuê danh của thần nữ."

Lời vừa thốt ra khỏi miệng, tôi đã hối hận ngay. Thế là hỏng bét, chỉ vì
nhanh mồm nhanh miệng khoe tài mà tôi đã đọc ra một câu thơ trong sách,
chỉ e đã khiến Hoàng đế để ý tới mình. Hối hận quá, hối hận quá!

[[1]] Chỉ người con gái lưng ong uyển chuyển, mềm mại.

Quả nhiên Hoàng đế vỗ tay, cười, nói: "Rất tinh thông thi thơ, Chân Viễn

Đạo thật biết dạy con gái, chỉ không biết ngươi có xứng với cái tên đó
không. Ngẩng lên xem nào!"

Tôi biết không thể tránh được, hối hận đã khoe khoang tài năng, đành

ngẩng lên, hy vọng Hoàng đế đã nhìn ngắm quá nhiều mỹ nhân, sẽ không
cảm thấy hứng thú với cách ăn mặc, trang điểm cứng nhắc của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.