HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 196

Mặt trăng trông như móc câu mờ nhạt nhưng ánh sáng lại rất rực rỡ, tựa

thủy ngân dào dạt đổ xuống mặt đất, khiến cả Tử Áo Thành đều như tắm
mình trong ánh trăng mờ ảo. Bên trong hậu cung, hai bên đông tây xây hai
đài Lãm Nhạn và Vấn Tinh đối diện nhau, là hai nơi cao nhất trong cung,
sau đó đến Nghi Nguyên điện, nơi Hoàng đế cư ngụ. Đứng trước điện, dõi
mắt nhìn ra xa, đình đài cung cấm nối dài như đồi núi trập trùng. Dưới ánh
trăng, ngói hoa lưu ly trên nóc cung điện óng ánh tỏa hào quang xanh ngắt,
lấp lánh như sao trời.

Ngọc an trước điện nửa khép nửa nở, hình dáng hết sức cao quý, thanh

nhã. Gió đêm hơi lớn, mái tóc xõa dài bị gió thổi bay cả vào mắt, khiến mắt
tôi nhòe đi. Tôi bèn khẽ gọi Cận Tịch: “Đi hái một nhành ngọc lan lại đây.”

Là một nhành ngọc lan tím, cuống hoa vừa cứng vừa dài, nụ hoa vừa

chớm nở, yểu điệu như đài sen, tôi bèn tiện tay dùng nhành ngọc lan vấn
tóc, mùi hương mê người nhàn nhạt ấp ủ trong nếp tóc. Gió càng lúc càng
mạnh, vạt áo dài xanh biếc phất phơ không một tiếng động, lớp vải áo dính
chặt vào thân ghế, tôi bất giác dùng tay áo rộng giơ lên che giấu.

Bỗng nghe thấy tiếng chân của Huyền Lăng tiến đến bên: “Đêm xuân

vẫn còn lạnh, đừng đứng ở đầu gió như thế, cùng trẫm đi vào thôi.” Nói
xong, y lại mỉm cười: “Trẫm có để dành một thứ cho nàng.”

Hơi tò mò, tôi tiến vào gian phía đông, thấy trên bàn đã đặt sẵn một bát

sủi cảo bốc hơi nghi ngút. Huyền Lăng ngồi xuống cạnh tôi, quay sang nói:
“Có đói không? Trẫm bảo người chuẩn bị sẵn ít đồ ăn vặt cho nàng.”

Nhìn qua thì hương vị tựa hồ rất ngon lành nhưng chỉ có mỗi một chén,

tôi nhìn sang Huyền Lăng: “Thần thiếp không đói, Hoàng thượng dùng
trước đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.