HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 206

tiếng: “Ân điển ban xuống chia đều cho mọi người, sáu cung hòa thuận, như
thế mới có thể kéo dài đường con cháu và phúc đức cho hoàng gia. Thần
thiếp không dám chiếm trọn sự sủng ái của Hoàng thượng.”

Cánh tay ôm lấy thân thể của tôi buông lỏng đôi chút, ánh mắt ơ hờ

nhưng vẫn theo dõi từng biểu hiện của tôi: “Nếu như trẫm không đồng ý thì
sao?”

Tôi biết y sẽ đồng ý, phi tần sáu cung có biết bao mối quan hệ rắc rối,

phức tạp với tiền triều, chỉ cần động vào một chút sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ
thế cục, y sẽ không đời nào không đồng ý. Trong lòng tôi không khỏi cảm
thấy ủ ê, tựa như thời tiết mưa phùn miên man bên ngoài điện vậy. Hồi lâu
sau, tôi mới khẽ khàng lên tiếng: “Hoàng thượng là bậc minh quân.”

“Minh quân ư?” Y khẽ “hừ” một tiếng, cổ họng như có mùi vị mát lạnh,

giống món dầu bạc hà mà y hay dùng để làm thanh tỉnh thần trí, mùi vị vừa
mát lạnh vừa có phần chua chát.

“Đã tám ngày rồi. Hoàng thượng ở tiền triều bận bịu chính sự, nếu như

sáu cung trở thành chốn hun đúc oán khí thì chưa hẳn sau nhà nổi lửa,
nhưng e là sẽ khiến cho Hoàng thượng phiền lòng.” Y lẳng lặng nghe lời tôi
nói, nhưng vẫn giữ vẻ điềm nhiên như không, tôi tiếp tục thưa: “Hoàng
thượng nếu chỉ sủng ái mỗi mình thần thiếp mà lạnh nhạt với các hậu phi
khác, khó tránh khỏi người ngoài cho rằng Hoàng thượng nam nhi bạc tình,
có mới nới cũ.” Hai tay tôi giữ chặt lấy vạt áo của y, giọng điệu có phần nức
nở: “Thần thiếp không thể để Hoàng thượng phiền lòng vì mình được, thần
thiếp chẳng nỡ nào.” Nói đến câu cuối cùng, giọng tôi đã có phần hơi van
vỉ.

Hẳn là gió đã nổi, hàng rèm mềm bằng lụa vốn đã vô cùng mỏng manh,

làn gió tựa bàn tay to lớn vô hình, lẳng lặng xuyên rèm tiến vào. Bóng rèm
lay động, nến đỏ chao đảo, phản chiếu vẻ mặt Huyền Lăng lúc sáng lúc tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.