HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 222

Hoa Phi chúm chím cười: “Xem Hoàng thượng chiều chuộng Hoàn Tần

muội muội chưa kìa, muội muội nói ra miệng những lời như thế mà cũng
không biết hổ thẹn là gì.”

Huyền Lăng nói: “Trẫm đời nào dám chiều chuộng nàng ta, tính tình

nàng ta vốn thế rồi. Nếu còn chiều chuộng nữa thì chắc sẽ trèo lên trời mà
ngồi mất.”

Tôi cười, thưa: “Thần thiếp đã nói mà, thì ra Hoàng thượng sớm đã

không vừa mắt thần thiếp rồi. Hoàng thượng mau mau đi thôi, gà rừng hầm
quá lâu, ăn sẽ không ngon nữa đâu. Thần thiếp muốn ở lại đây chăm sóc
Huệ Tần tỷ tỷ, thực sự không thể đi đâu được.”

Huyền Lăng nói: “Vậy được, nàng cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng để

mệt mỏi quá!”

Hoa Phi cười nói: “Vậy thì phiền Hoàn Tần và Thục nghi rồi!” Nói xong,

nàng ta yểu điệu theo sau Huyền Lăng đi ra ngoài.

Đêm về khuya, tôi thấy mặt Phùng Thục nghi lộ vẻ mệt mỏi, biết nàng ta

cũng vất vả nhiều rồi, bèn khuyên nàng ta trở về chính điện nghỉ ngơi. Tôi
dùng bữa khuya xong rồi ngồi canh ở đầu giường của My Trang.

Trong lòng tôi chợt dấy lên cảm giác chua xót, lạnh giá. Cảnh tượng ban

nãy tựa phi tần ở chung hết sức hòa hợp, bộ dạng mưa móc ban ân đều
khắp, phảng phất như lúc trước tôi và Hoa Phi chưa từng xảy ra chút tranh
chấp gì, cư xử hòa thuận hết mức. Khóe môi hơi nhếch lên, canh gà rừng
hầm sâm tím, đúng là Hoa Phi đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả.

Trán My Trang không ngừng túa mồ hôi lạnh, tôi lấy khăn tay giúp tỷ ấy

lau mồ hôi. My Trang, sự cố này xảy ra quá sức đột ngột, đến mức đầu óc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.