HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 226

Đến sau bữa trưa, My Trang mới dần tỉnh lại. Tinh thần của tỷ ấy không

được tốt lắm, tôi lấy ít cháo yến sào thanh đạm cho tỷ ấy ăn, chỉ ăn vài
miếng đã đẩy ra không ăn nữa.

Thấy tỷ ấy dần trấn tĩnh lại, trong phòng chỉ còn mỗi tôi và tỷ, tôi mới

mở miệng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Sắc mặt My Trang ửng đỏ như đang sốt, hai tay dùng sức siết chặt lấy

chăn, cố kìm nén dòng lệ, trả lời tôi: “Hoàn Nhi, phải mau nói cho Hoàng
thượng biết, có người muốn lấy mạng tỷ!”

Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, tôi bảo: “Thải Nguyệt kể lúc tỷ

rơi xuống nước thì ở đằng xa, nó nhìn thấy có bóng một nội giám lủi qua.
Vốn tưởng nó bị hoa mắt nhưng giờ nghe tỷ nói như vậy, xem ra quả thực
có người muốn tỷ chết đuối trong hồ Thiên Lý rồi!” Tôi khẽ vỗ vỗ lưng tỷ,
hỏi: “Tỷ thấy rõ là ai không?”

Tỷ ấy sững người rồi lắc lắc đầu: “Hắn đẩy tỷ xuống nước từ đằng sau,

tỷ không nhìn rõ bộ dạng của hắn.” Hỏi cũng như không, một khi đã có ý
muốn lấy mạng của My Trang thì sao có thể dễ dàng lộ mặt được kia chứ!

Tôi nắm chặt lấy bàn tay lạnh giá của My Trang, nhìn thẳng vào tỷ: “Đã

muốn cáo trạng cho Hoàng thượng biết, thì trước tiên tỷ phải nói cho muội,
là ai làm?”

My Trang chau mày, trầm tư hồi lâu rồi mới chậm rãi đáp lời: “Muội

cũng biết đấy, tỷ rất ít khi đắc tội với người khác. Người hay hục hặc với tỷ
nhất chính là Dư Canh y vừa bị phế truất, nhưng với tình thế hiện giờ, ả ta
lo thân mình còn chưa xong, sao còn sức mà đến hãm hại tỷ?” Tỷ ấy ngẫm
nghĩ một thoáng, nói tiếp: “Bọn người Điềm Quý nhân, Tần Phương nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.