HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 228

nàng ta, hơn nữa, người ngoài khó mà liên tưởng đến chuyện nàng ta tự
mình chơi với lửa, tự chuốc lấy phiền phức, dù có nghĩ tới đi nữa thì ai chịu
tin Hoa Phi lại ngu xuẩn đến mức đó?”

“Nàng ta chẳng ngu xuẩn chút nào, chính vì vậy nên người khác mới

không hề nghi ngờ nàng ta.” Mặt My Trang lộ nét cười lạnh: “Tỷ chỉ nói vài
câu không hợp ý nàng ta mà thôi, không ngờ nàng ta lại độc ác như vậy!”

“Với tình thế hiện giờ thì người ngoài sẽ cảm thấy, dù Hoa Phi muốn

hãm hại đi nữa thì cũng chọn muội chứ không phải chọn tỷ. Chính nhờ tấm
màn che mắt này, Hoa Phi mới dám ra tay ác độc như vậy. Thực ra tỷ muội
mình...” Tôi chần chừ một lát. “Là Hoàn Nhi không phải, đã liên lụy đến tỷ
tỷ.” Tôi không kìm được cảm giác hối hận trong lòng, nước mắt lã chã,
từng giọt từng giọt rơi xuống mu bàn tay. “Cháy thành vạ lây, tỷ chịu khổ
toàn là do muội liên lụy mà nên. Hoa Phi sợ vây cánh tỷ muội mình ngày
càng mạnh mẽ, về sau khó khống chế nên mới muốn trừ khử tỷ, để chỉ còn
lại một mình muội thế đơn lực cô, tựa mất đi một cánh tay, khó lòng phản
kháng lại nàng ta.”

My Trang sững người hồi lâu rồi mới ngẩn ngơ rơi lệ, nhưng sắc mặt đã

bình thường hơn khi nãy khá nhiều. Tỷ ấy chậm rãi an ủi tôi: “Không liên
quan gì đến muội. Từ khi tỷ mới được sủng ái, ả ta đã chướng tai gai mắt tỷ
rồi, muốn nhanh chóng trừ khử tỷ, chỉ là vẫn e ngại Hoàng thượng, tỷ lại
luôn nhẫn nhịn, né tránh nên ả chưa ra tay mà thôi. Hiện giờ...” My Trang
khẽ vuốt lọn tóc mai bết trước mắt của tôi. “Chẳng qua ả thấy tỷ không còn
nhẫn nhịn vâng lời như trước, Hoàng thượng lại chẳng thèm để mắt tới tỷ
nữa nên ả mới ra tay để báo mối thù cũ thôi, thực sự chẳng liên quan gì đến
muội.”

Tôi biết My Trang nói vậy để an ủi tôi, khóc lóc hồi lâu, tôi cố cầm nước

mắt, hỏi: “Vậy tỷ định nói sao với Hoàng thượng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.