HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 236

“Vậy phải phiền đại nhân vất vả mỗi ngày rồi. Lưu Chu, mau tiễn đại

nhân ra ngoài, ta phải nghỉ ngơi.”

Ôn Thực Sơ vừa ra ngoài, tôi lập tức gọi Tiểu Doãn Tử vào, tỉ mỉ dặn dò

hồi lâu, hắn gật đầu lia lịa vâng theo. Nói xong, tôi hạ giọng dặn dò thêm:
“Chuyện này xảy ra là do ngươi đã sơ sót. Bây giờ phải làm theo lời ta dặn,
chú ý để tâm, tuyệt đối đừng đánh rắn động cỏ.” Tiểu Doãn Tử nghiêm mặt
vâng theo rồi vội vã lui xuống.

Tôi chỉ cần giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Đến buổi chiều, Tiểu

Doãn Tử đến gặp tôi, lén báo cho tôi biết, phát hiện ở chân tường có một lỗ
hổng nhỏ, dường như vừa mới được đào gần đây thôi. Tôi ngoài mặt không
lộ vẻ gì nhưng trong lòng biết rõ, có ý chỉ của Huyền Lăng, ngoại trừ Ôn
Thực Sơ và chính y ra, không ai khác được bước vào cung của tôi. Đám nội
giám và cung nữ hầu hạ tôi cũng chẳng có cơ hội ra khỏi cung, tất nhiên
phải có người giở trò bên ngoài để lén đưa thuốc vào trong.

Tôi dặn hắn: “Ngươi chỉ cần giả vờ không biết gì, cũng chẳng cần tập

trung để ý đến nơi đó. Sáng hôm sau, đến giờ sắc thuốc, bảo Tiểu Liên Tử,
Cận Tịch cùng ngươi để ý theo dõi, nhất định phải bắt tận tay day tận mặt,
buộc kẻ đó không kịp trở tay.”

Tiểu Doãn Tử nghiến răng: “Vâng ạ! Tiểu Liên Tử cũng có chút võ công,

tên tiểu nhân phản bội đó sẽ không đời nào chạy thoát được!”

Tối đến, tôi ngả người trên giường, nhìn qua tấm màn che thêu hoa,

ngắm ánh trăng trong trẻo như nước đổ xuống bên ngoài cửa sổ, lần đầu
tiên cảm thấy trong Đường Lê cung có ẩn giấu sát cơ hung ác, đáng sợ đang
chĩa mũi nhọn vào người tôi.

Dù tôi có cố ý đề phòng nhưng bất giác vẫn ngủ say sưa đến khi mặt trời

đã lên cao. Thuốc vẫn được dâng lên bình thường, vừa nhìn thấy bộ dạng ảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.