HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 290

Tôi hơi nhướng mắt nhìn về phía Hoa Phi, sắc mặt của nàng ta lộ vẻ mất

tự nhiên. Nàng ta thông minh như vậy, đương nhiên biết chuyện sau khi tỉnh
lại, Lệ Quý tần sẽ bị Hoàng thượng, Hoàng hậu thẩm vấn chuyện xảy ra
đêm đó. Lệ Quý tần nhất định đã nói lỡ lời chuyện gì đó thì mới bị Huyền
Lăng tức giận phế truất.

Thực ra chuyện hôm đó đã rõ ràng rành mạch, Lệ Quý tần là tâm phúc

của Hoa Phi. Chuyện tôi bị hạ độc có liên quan đến nàng ta, thử hỏi sao
Hoa Phi có thể tránh khỏi liên lụy cơ chứ!

Lệ Quý tần đúng là đồ vô dụng, vừa bị dọa một tí đã không chịu nổi. Có

thể thấy câu: “Có tật giật mình” đúng là không sai chút nào.

Huyền Lăng chẳng thèm nhìn Hoa Phi một cái, chỉ lãnh đạm nói tiếp:

“Trước giờ, Hoa Phi giúp quản lý lục cung, nay bệnh đau đầu kinh niên của
Hoàng hậu đã dần bình phục, mọi chuyện trong hậu cung cũng nên giao lại
cho Hoàng hậu đứng ra xử lý.” Lời vừa thốt ra, mọi người đều ngạc nhiên.
Các phi tần đưa mắt nhìn nhau, có vài người tính tình xốc nổi đã không giấu
được nụ cười vui sướng khi người khác gặp họa. Huyền Lăng quay đầu
nhìn sang Hoàng hậu, giọng nói có chút thương tiếc: “Nếu tinh thần không
khỏe thì đừng miễn cưỡng quá sức, lúc rảnh rỗi cũng nên bồi dưỡng sức
khỏe nhiều hơn.”

Hẳn là Hoàng hậu đã lâu rồi không được nghe những lời quan tâm như

vậy từ Huyền Lăng, bèn vừa mừng vừa lo, vội vã thưa: “Đa tạ Hoàng
thượng quan tâm!” Nói xong, Hoàng hậu liền quay sang Hoa Phi, nói: “Bao
năm nay phiền Hoa muội muội khổ cực, giờ muội có thể công thành thân
thối được rồi!”

Hoa Phi nghe vậy thì như bị sét đánh, thân hình hơi dao động một chút

nhưng cũng biết lúc này có nói nhiều cũng vô ích, bèn cố gắng tỏ vẻ trấn
tĩnh, quỳ xuống tạ ơn nhưng mắt đã đỏ ngầu. Nàng ta vẫn tự ái, không chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.