HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 297

lời nói lấp lửng nước đôi như thế. Người nói “vô tâm” nhưng người nghe
hữu ý.

Huyền Lăng dịu dàng vuốt ve bờ vai tôi, ngắm bóng chúng tôi in trên

màn cửa sổ, miệng lẩm nhẩm hai chữ “quyết đoán” với vẻ hứng thú. Khóe
môi y đột nhiên nhếch lên, để lộ nét cười như có như không. “Chuyện lần
này dẫu nàng ta không hề tham dự nhưng trẫm đã ban cho nàng ta quyền hỗ
trợ quản lý lục cung. Lúc Lệ Quý tần xảy ra chuyện, nàng ta không chịu đến
bẩm báo trước với trẫm và Hoàng hậu, ít nhiều cũng có hiềm nghi là thích
chuyên quyền. Trẫm tạm miễn chức quyền của nàng ta, nàng ta cũng nên
tĩnh tâm suy nghĩ đi thôi.”

Giọng nói nhuốm vẻ buồn bã, tôi rót từng chữ vào tai y: “Hoa Phi hầu hạ

Hoàng thượng nhiều năm rồi, xin Hoàng thượng hãy nể tình tỷ tỷ từng tận
tình hầu hạ chăm sóc người…”

Tôi chưa nói hết lời đã bị y lên tiếng ngắt lời: “Trẫm trừng trị nghiêm

khắc Lệ Quý tần, lại khiển trách Hoa Phi, là muốn cảnh cáo hậu cung không
được tiếp tục những trò xấu xa, bẩn thỉu nữa.” Y lại đổi giọng đầy âu yếm,
thương tiếc: “Hoàn Hoàn, nàng lúc nào cũng thông cảm với người khác.”

Tôi thỏ thẻ thưa: “Hoàn Hoàn chỉ hy vọng các tỷ muội chốn hậu cung có

thể thông cảm lẫn nhau, ít sinh lòng ghen ghét, Hoàng thượng mới có thể
tập trung vào chính sự, không phải lo lắng chuyên về sau.” Tôi lại tiếp.
“Hoàn Hoàn nghe nói Lệ Quý tần xảy ra chuyện là vì oan hồn của Dư thị
đòi mạng, hiện giờ lời đồn lan tỏa, chỉ e lòng người trong cung trở nên bất
an.”

Mặt Huyền Lăng lộ vẻ chán ghét. “Trẫm thấy chưa hẳn là do oan hồn đòi

mạng đâu, tám phần là do ả có tật giật mình, tự mình dọa mình thôi, còn nói
bậy nói bạ làm loạn lòng người.” Y ngẫm nghĩ một lát. “Chỉ có điều, để an

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.