HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 304

Gã nội thị cung kính thưa: “Thanh Hà vương vừa tới, Hoàng thượng

đang săn bắn cùng Vương gia.”

Nghe đến ba chứ Thanh Hà vương, tôi không kìm được tình tự, nhớ đến

lần đầu tiên gặp Huyền Lăng trong Thượng Lâm uyển, khi đó y tự xưng là
Thanh Hà vương. Tình cảm tha thiết giấu tận đáy lòng chợt xao động, tôi
bất giác cảm thấy thật hạnh phúc. Tôi thấy đuôi mũi tên có khắc hoa văn
vàng sậm, bèn tủm tỉm cười: “Thuật bắn tên của Hoàng thượng hay tuyệt!”

Tên nội thị cười vuốt đuôi: “Thuật bắn tên của Vương gia rất hoàn hảo,

Hoàng thượng cũng khen không ngớt miệng!”

Tôi hơi ngẩn ra, trước giờ nghe nói Thanh Hà vương mê đắm cầm kỳ thi

họa, tính tình ung dung, phóng khoáng, ai ngờ thuật bắn tên của hắn lại tinh
chuẩn đến thế, đúng là ngoài sức tưởng tượng.

Nhưng tôi chỉ bất ngờ một chút thôi, vốn chuyện chẳng liên quan gì đến

tôi, liền thuận miệng hỏi: “Còn người nào khác ở đó không?”

“Có Tào Dung hoa đi theo hầu hạ Hoàng thượng.”

Tôi gật đầu, nói: “Vậy mau đem hải đông thanh đến đó đi. Bẩm báo với

Hoàng thượng là ta sẽ đến ngay.”

Hắn vâng dạ rồi chạy biến đi. Tôi thấy hắn đã đi được hồi lâu, mới chỉnh

lại tóc tai, y phục rồi gọi Hoán Bích: “Chúng ta cũng sang bên đó thôi!”

Vừa tiến vào vườn, từ xa tôi đã nhìn thấy đám thị vệ vây quanh một bóng

người vận áo dài xanh biến mất sau hàng cây um tùm, rậm rạp. Chỉ một
bóng lưng thôi nhưng cũng đủ nhìn ra được vẻ xa vắng nhàn hạ như núi
xuân tùng xanh, phong thái nhàn nhã không sao diễn tả thành lời. Tôi vô
cùng tò mò, bất giác đưa mắt nhìn theo hồi lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.