HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 305

Một nội thị chạy tới nghênh đón, thưa: “Hoàng thượng đang ở Thủy Lục

Nam Huân điện chờ tiểu chủ.” Nói xong bèn dẫn tôi sang bên đó.

Thủy Lục Nam Huân điện nằm ở bờ tây của hồ Thái Dịch, được dựng sát

bờ nước, quá nửa vươn ra mặt hồ. Bốn bề hành lang thoáng đãng vây
quanh, rèm trúc buông rủ kín đáo, bên trong điện cực kỳ mát mẻ, yên tĩnh.
Vừa bước vào điện, tôi đã ngửi thấy hương trà thanh đạm nhàn nhạt hòa
trong làn hơi nươc hồ mát rượi. Quả nhiên, Huyền Lăng và Tào Dung hoa
đang ngồi đó thưởng trà. Huyền Lăng thấy tôi đến, bèn tủm tỉm cười:
“Nàng đến rồi à?”

Theo lễ ra mắt, tôi mỉm cười thưa: “Hoàng thượng có hứng thú quá,

người tìm đâu ra được loại trà ngon, thơm ngát thế này ạ?”

Huyền Lăng phá lên cười ha hả: “Ngoài lão lục ra thì còn ai nữa, phí

công phí sức lắm mới tìm được nửa cân trà Tuyết đỉnh hàm thúy đấy, đúng
là trà ngon. Nàng cũng đến đây nếm thử một chén nào!”

Tuyết đỉnh hàm thúy sinh trưởng trên đỉnh núi cheo leo ở vùng cực bắc

lạnh giá, khó khăn lắm mới hái được, trên thế gian chắc chỉ có chưa tới
mười mấy gốc. Nhờ thường được nước tuyết bồi đắp, vị trà vừa thanh tân
vừa lạnh giá, vô cùng hiếm có, hoàng thất quý tộc bình thường cũng khó có
cơ hội được nếm thử.

“Vương gia đúng là có lòng!” Tôi nhìn quanh quất rồi nói: “Thần thiếp

nghe nói Hoàng thượng khi nãy đi săn với Vương gia đã thắng được một
ván, sao mới chớp mắt mà đã không thấy đâu rồi?” Tôi cố ý đùa Huyền
Lăng. “Hẳn là Vương gia nghe nói thần thiếp xấu như Chung Vô Diệm, sợ
sẽ run rẩy phát khiếp nên mới né tránh chứ gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.