HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 362

Mọi người lại ngồi xuống uống rượu dùng tiệc, đột nhiên nghe thấy ở

chỗ ngồi bên dưới vang lên tiếng nức nở khe khẽ, nghẹn ngào không dứt.
Tôi bất giác hơi cau mày, đang giữa tiệc mừng thế này, ai lại dám mạo
phạm khóc lóc làm mọi người mất hứng như thế?

Quả nhiên, Huyền Lăng đưa mắt nhìn về phía vang lên tiếng khóc, thấy

Hoa Phi mày sầu nhíu lại, trong mắt lấp lánh ánh lệ, đầy vẻ buồn thương.
Hoa Phi trước giờ tự kiêu là đệ nhất phi tần chốn hậu cung, không bao giờ
tỏ vẻ yếu đuối trước mặt mọi người, giờ nàng ta nước mắt tuôn rơi, như hoa
lê gặp mưa, sầu xuân đong đầy, đúng là khiến người ta vừa nhìn phải động
lòng thương cảm.

Tôi thầm cười lạnh một tiếng, quả nhiên đã ra tay rồi.

Hoàng hậu lộ vẻ không vui, hỏi: “Đang yên đang lành, Hoa Phi khóc lóc

vì chuyện gì vậy? Có điều gì không hài lòng chăng?”

Hoa Phi vội vã đứng dậy, quỳ mọp xuống, thưa: “Thần thiếp sai rồi, nhất

thời thất thái làm ảnh hưởng đến nhã hứng của Hoàng thượng và Hoàng
hậu. Xin Hoàng thượng và Hoàng hậu thứ tội!”

Huyền Lăng bình tĩnh hỏi: “Hoa Phi, nàng có uất ức gì thì cứ nói thẳng

ra đi!”

Hoàng hậu liếc mắt nhìn Huyền Lăng đầy ẩn ý rồi không nói gì thêm.

Hoa Phi miễn cưỡng lau lệ, thưa: “Thần thiếp chẳng uất ức chuyện gì cả.

Chỉ là vừa rồi xem Chân Tiệp dư múa Kinh Hồng vũ, nhất thời xúc động
nên mới thất lễ như vậy thôi!”

Huyền Lăng hứng thú hỏi: “Ngày xưa, lúc Thuần Nguyên Hoàng hậu

múa Kinh Hồng vũ, nàng vẫn chưa nhập cung, có gì mà xúc động cơ chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.