HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 367

Tôi lẳng lặng tựa vào bờ vai của Huyền Lăng, thưa: “Vì Hoàng thượng,

thần thiếp chẳng cảm thấy uất ức chút nào.”

Đây chẳng qua chỉ là một vở kịch mà mọi người đều phải tham gia

thôi… Tôi yên lặng nhìn sang Hoàng hậu, có lẽ Hoàng hậu mới là người
đau đầu hơn cả tôi và My Trang về chuyện hôm nay.

Yến tiệc kết thúc, mọi người rời đi.

Lúc đi ngang qua Tào Tiệp dư, tôi đột nhiên dừng lại, nói nhỏ vào tai

nàng ta: “Muội muội có một câu muốn hỏi Tiệp dư tỷ tỷ, lá thăm viết mấy
chữ Kinh Hồng vũ vốn được giấu sẵn trong tay áo của tỷ tỷ phải không?”
Nói xong, tôi duyên dáng mỉm cười. “Cho nên điệu múa hôm nay của muội
muội là do tỷ tỷ định sẵn, tỷ tỷ thật có lòng!”

Tào Tiệp dư vịn vào tay cung nữ, bình tĩnh đáp trả: “Chân muội muội

muốn nói tới chuyện gì? Tỷ tỷ đây nghe không hiểu.”

Tôi ngước mắt nhìn bầu trời xanh ngắt, ngàn dặm chẳng một gợn mây.

“Tỷ tỷ thông minh như vậy đương nhiên biết rõ, không có Kinh Hồng vũ thì
làm gì có Lâu đông phú! Hoa Phi nương nương trước giờ không ưa sách vở,
sao đột nhiên lại thích xem thi từ, ca phú cơ chứ? Bài Lâu đông phú chất
chứa bao cảm tình của Mai Phi, không thể giúp nàng ta lấy lại được sủng ái
của Đường Huyền Tông nhưng lại có thể khiến cho Hoa Phi nương nương
của chúng ta làm Hoàng thượng cảm động. Chắc rằng hương hồn của Mai
Phi biết được cũng thông cảm với nỗi khổ tâm của tỷ tỷ, ngậm cười nơi
chín suối rồi.”

Tào Tiệp dư thản nhiên mỉm cười. “Muội muội nói thế nào thì ta biết thế

ấy. Tỷ tỷ miệng lưỡi vụng về, muốn cãi cũng chẳng cãi được. Mấy ngày tới
chắc muội muội sẽ rảnh rỗi lắm đấy, hay là tập trung chăm sóc cho cái thai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.