HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 380

Tôi không kìm được phá lên cười thành tiếng, đẩy y ra rồi nói: “Sao tứ

lang lại nói những lời khinh bạc, mỉa mai như thế?”

Y dịu dàng vuốt ve lưng tôi, hỏi: “Có đói không? Bảo người dâng cơm

chiều lên nhé?”

Tôi cười khẽ, thưa: “Cũng được, dùng cơm xong, chúng ta cùng đi sang

thăm My tỷ tỷ, được không?”

Y mỉm cười đầy chiều chuộng: “Nàng nói gì trẫm cũng nghe theo.”

Chương 27: Cỏ lau lạnh

Dùng xong bữa chiều, trời đã tối sẫm, gió đêm ào ạt, sao sáng đầy trời,

hương sen quấn quýt. Bên hồ trồng đầy lúa dại, cỏ liễu đỏ, lau sậy và xương
bồ, lay lắt, xào xạc đón gió, mấy con vịt nước và hạc trắng đùa giỡn tung
tăng trên hồ. Gió đêm lan tỏa, hơi lạnh nhàn nhạt buông lơi.

Đường đến Ngọc Nhuận đường không xa lắm nên chúng tôi không dẫn

theo nhiều tùy tùng. Huyền Lăng và tôi nắm tay nhau, chầm chậm dạo bước
trên hành lang uốn khúc ven bờ nước, đón gió, hái hoa, đùa cá, nói cười vui
vẻ.

Vừa bước vào vườn đã nghe thấy tiếng oanh yến nhộn nhịp từ trong nhà

vẳng ra, vô cùng náo nhiệt. Tôi theo lễ lùi lại hai bước, đi theo Huyền Lăng
tiến vào trong. Hoàng hậu, Hoa Phi, Cẩn Phi và bọn người Hân Quý tần,
Tào Tiệp dư đều có mặt, đang ngồi nói chuyện với My Trang. Bọn họ thấy
Huyền Lăng đã đến, bèn vội đứng dậy đón tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.