HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 424

Bên cạnh tôi giờ chỉ có mỗi mình Lăng Dung, tiếc là nàng ta lại không

được sủng ái. Lăng Dung trước giờ đều im lìm, sống lủi thủi như cái bóng.
Tôi thầm thở dài, My Trang à My Trang, muội biết tỷ vì muốn tốt cho muội,
biết trong chốn thâm cung tĩnh mịch này, dẫu có được sự sủng ái của quân
vương thì một tay cũng khó vỗ thành tiếng. Nhưng tỷ có biết tỷ đã đặt ra
một câu hỏi khó đến mức nào cho muội hay không? Người khác thì chẳng
nói làm gì nhưng tôi lại hiểu rất rõ nỗi lòng của Lăng Dung. Dẫu kiếp này
nàng ta và ca ca không có duyên nợ nhưng tôi sao có thể vì an nguy của
mình mà ép buộc nàng ta với Huyền Lăng kia chứ!

Thật quá đau đầu, ngay chính lúc này, phụ thân của Lăng Dung lại xảy ra

chuyện. Hoàng hậu cầu xin, Huyền Lăng cũng không lay chuyển, bằng sức
mỏng của của một mình tôi, không biết có thể thay đổi vận mệnh của phụ
thân Lăng Dung được hay không nhưng tôi chỉ có thể cố hết sức mà thôi.

Đang nhắm mắt trầm tư thì tôi đột nhiên cảm thấy mặt hơi ngưa ngứa,

tay lại trống không, chẳng có thứ gì. Mở mắt ra xem thử thì hóa ra Huyền
Lăng đang dùng tua rua của chiếc quạt cọ cọ vào mặt tôi, hỏi: “Nàng đến
khi nào thế? Trẫm chẳng hề nghe thấy tiếng nàng.”

Tôi quay đầu, mỉm cười với y. “Tứ lang ngủ ngon quá, thiếp không nỡ

làm kinh động tới tứ lang.”

Liếc mắt nhìn đống tấu chương xếp chồng trên bàn, tôi khuyên: “Việc

triều chính bận bịu, Hoàng thượng cũng nên chú ý đến sức khỏe.”

“Tập trung đọc thư từ, công văn, vậy mà đã xem tấu chương cả ngày

rồi.” Nói xong, y cười khổ, trừng mắt nhìn đám tấu chương. “Mấy lão già
đó không có chuyện gì cũng viết cả nghìn chữ dài dòng, vô vị, đúng là bực
bội thật!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.