HẬU CUNG CHÂN HOÀN TRUYỆN - Trang 87

Đêm tuyết trăng thanh, rọi xuống từng cụm mai trắng xóa, mùi hương

thầm bảng lảng, cảnh đẹp đến nhường nào... Tôi sinh lòng thích thú, đứng
dậy khoác chiếc áo choàng gấm màu trắng bạc thêu vân xanh biếc lót lông
chim, đội thêm mũ trùm đầu, vừa đi vừa nói: "Vậy ta sẽ đến đó xem một
chuyến!"

Tiểu Doãn Tử nghe thấy vậy thì sợ đến độ mặt tái nhợt, lập tức quỳ

xuống, tự tát vào mặt mình hai cái, van vỉ: "Đều do nô tài lắm lời! Sức khỏe
của tiểu chủ vẫn chưa khá lên, không chịu được lạnh đâu! Huống chi hôm
trưóc, Hoa Phi đã ban lệnh, nói tiểu chủ bị bệnh theo mùa, không tiện ra
ngoài đi lại, nếu chuyện này truyền đến tai Hoa Phi thì tội không nhỏ đâu!"

Tôi tủm tỉm cười, đáp: "Đang yên đang lành ngươi lại tự trách móc bản

thân làm gì kia chứ? Bây giờ đêm hôm khuya khoắt, không người qua lại,
các tần phi đều đi tham dự yến tiệc, ta cố ý mặc bộ y phục này, đi trong
tuyết vừa ấm áp lại vừa không gây chú ý. Huống chi ta bệnh lâu như vậy, đi
ra ngoài giải sầu một phen cũng có lợi chứ sao!" Tiểu Doãn Tử còn muốn
khuyên thêm, tôi đã rảo bước đi nhanh ra ngoài cửa, quay đầu lại, cười, nói:
"Ta ra ngoài một mình không ai được phép đi theo! Ai dám to gan ngăn cản
phạt kẻ đó đứng ngoài tuyết lạnh cả đêm!"

Vừa ra khỏi cửa Đường Lê cung, Cận Tịch và Lưu Chu đã hấp tấp đuổi

theo kịp, nhún chân hành lễ rồi dặn dò: "Nô tỳ không dám khuyên Quý
nhân ở lại, chỉ xin Quý nhân cầm theo chiếc đèn này để đề phòng tuyết
đọng, khó đi lại."

Tôi giơ tay đón lấy, là một chiếc đèn gió kiểu sừng dê, vừa nhẹ vừa sáng,

lại không sợ bị gió tuyết thổi tắt, mỉm cười, khen: "Các ngươi thật chu
đáo!"

Lưu Chu lại đặt một chiếc lồng ấp nhỏ vào lòng tôi. "Tiểu thư giữ lấy

cho ấm tay!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.