HÃY CỨU EM - Trang 188

Sam luôn cất trong túi áo và được anh dùng để ghi âm lại những chuẩn
đoán của mình.

- Tôi nghĩ anh nên cho Juliette nghe tất cả những gì anh vừa nói với tôi.

Trong phòng giam, Juliette ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, đầu

vùi vào hai lòng bàn tay. Cô mệt mỏi tột độ và vô cùng sợ hãi. Trong đầu
cô, hàng loạt các câu hỏi cứ chồng chéo lên nhau.

Cuộc sống là gì? May mắn là gì? Tự do của chúng ta nằm ở đâu trong

tất cả những chuyện xảy đến với chúng ta? Giữa ngẫu nhiên và định mệnh
thì cái gì thực sự điều khiển cuộc chơi?

Để ép cô phải thú nhận mọi thứ, thanh tra Di Novi đã dọa sẽ giam cô

vào trại La Barge, con tàu-nhà tù neo ngoài khơi Bronx. Nhưng cô đã giữ
vững lập trường. Trong các phòng giam sát vách, các tù nhân khác, đa số là
người da đen và dân Tây Ban Nha, gọi cô là French girl và họ không hiểu
nổi tại sao cô lại xuất hiện ở chỗ này.

Dù Juliette thừa nhận đã tẩy sửa ngày trong visa thì điều đó cũng không

đủ để kết luận cô là một kẻ khủng bố. Cô đã hành động như vậy vì một
người đàn ông. Một người đàn ông nhìn cô bằng cách nhìn khác. Một
người đàn ông khiến cô cảm thấy mình khác biệt, rực rỡ và cao quý.

Nếu có thể làm lại... cô cũng sẽ hành động như thế.

Rồi cô nghĩ tới cha mẹ và em gái: dù có được phóng thích và bị trục

xuất về Pháp, cô vẫn bị coi như một kẻ ngốc trong nhà. Suy cho cùng, bất
kể cô định làm gì đi nữa, không bao giờ cô có thể thực hiện được những
tham vọng của mình. Cô muốn trở thành minh tinh màn bạc nhưng rốt cuộc
lại trở thành hầu bàn; cô muốn chiếm được tình yêu của một người đàn ông
nhưng lại bị tống vào ngục. Cô chỉ được cái hậu đậu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.