HÃY CỨU EM - Trang 337

Trước lúc ra đi, anh còn một việc quan trọng nữa cần làm: thực hiện một

lời hứa. Anh bấm di động gọi số của Trung tâm Butterfly tại thành phố
Hartford, một trung tâm cai nghiện chuyên đón nhận các bệnh nhân thanh
thiếu niên. Đúng như anh dự đoán, danh sách chờ đã kín cho cả sáu tháng
sắp tới và phí gia nhập trung tâm lên đến hơn mười ngàn đô la. Sam cố hết
sức bảo vệ trường hợp của Jodie, nhấn mạnh tới chấn động tinh thần mà cô
bé vừa trải qua và sự cần thiết của việc cho cô bé gia nhập Chương trình.
Sau hai mươi phút đồng hồ, sự kiên nhẫn của anh đã được đền đáp và trung
tâm chấp nhận điều trị cho cô bé với điều kiện toàn bộ chi phí trong suốt
quá trình điều trị phải được thanh toán ngay trong ngày. Ngay tức khắc,
Sam gọi điện tới ngân hàng và yêu cầu tra số dư trên tài khoản của anh. Vị
trí bác sĩ trong một bệnh viện công của anh mang lại cho anh một khoản
thu nhập quá ít ỏi so với mức lẽ ra anh có thể kiếm được nếu mở phòng
khám tư và anh chỉ vừa trả xong khoản vay cho chi phí học đại học.

- Anh còn mười một ngàn ba trăm hai mươi đô la, - nhân viên ngân

hàng thông báo.

Không đắn đo, anh yêu cầu chuyển số tiền này vào tài khoản của Trung

tâm Butterfly và để lại tin nhắn cho bộ phận xã hội của bệnh viện để thông
báo với họ việc anh vừa làm.

Đây là cử chỉ cuối cùng của mình với tư cách bác sĩ... anh nghĩ và cảm

thấy tim mình se lại.

Tuy nhiên, anh cố gắng không nghĩ quá nhiều về chuyện đó và đưa mắt

nhìn một lượt quanh phòng.

Sáng nay, anh quan sát những người xung quanh mà không hề cảm thấy

chán. Anh ước gì có thể dừng lại và nói với mỗi người một câu. Bất cứ chi
tiết nhỏ nhặt nào đối với anh cũng đầy ý nghĩa và vô cùng đẹp đẽ: những
tia nắng mặt trời xuyên qua kính, những tiếng cười giòn giã quanh các bàn
ăn, mùi cà phê và bánh ngọt... Tại sao anh lại chờ tới khi đến ngưỡng cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.