HÃY CỨU EM - Trang 338

tử rồi mới quan tâm đến những điều nhỏ bé đang làm nên hương vị cuộc
sống này nhỉ?

Anh ngước mắt nhìn đồng hồ treo tường, lo lắng khi thấy từng giây

đồng hồ đang trôi qua nhanh quá. Như vậy là kết thúc rồi ư? Anh đã biết
được gì về cuộc sống? Chẳng có gì nhiều. Anh nghĩ tới những đất nước mà
anh chưa từng đặt chân đến, những trang sách anh chưa từng lật ra, những
dự định mà anh vẫn hoãn đến sau này...

Sam rời quán cà phê, trong lòng buồn bã. Trong đầu anh, hình ảnh về

những ngày mới đây đang diễn ra rất nhanh. Anh cố tìm ý nghĩa của những
sự kiện vừa rồi nhưng vô ích. Tại sao anh lại có cảm giác đã bỏ qua điều gì
đó quan trọng nhỉ?

Trong khi nghĩ ngợi, chợt anh nhớ tới một sự cố nhỏ khiến anh bàng

hoàng và có thể anh đã không quan tâm tới như lẽ ra anh phải làm. Anh đi
đến chỗ giao nhau giữa Đại lộ Hai và Đường số 34. Rất nhiều taxi đang chờ
khách. Anh giơ tay vẫy một chiếc.

Anh phải tới gặp Shake Powell lần cuối.

Khi thấy Sam từ taxi bước ra, Shake chẳng hề ngạc nhiên về việc bạn

tới thăm. Từ hai ngày nay, anh vừa mong lại vừa không muốn gặp bạn.
Trước nhà thờ, với sự giúp đỡ của một tình nguyện viên, anh đang chất
những thùng đựng thực phẩm lên chiếc xe tải nhỏ của một trung tâm dành
cho những người vô gia cư trong thành phố.

- Cậu cần thêm người giúp không? - Sam đề nghị.

- Đây không phải là công việc dành cho những người ẻo lả đâu, - Shake

cảnh báo.

- Cậu có muốn biết người ẻo lả sẽ nói gì không? - bác sĩ trả lời và túm

ngay lấy cái thùng nặng nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.