HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 301

đọc còn tốt hơn là cứ ngồi không chẳng có việc gì làm. Cô đọc sách một lúc
rồi lại len lén đưa mắt nhìn anh. Anh là ai? Đôi mắt lấp lánh như ánh sao,
khiến cho cô cảm thấy hoang mang. Cô thừ người hồi lâu. Một cảm giác
vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Anh lật bàn tay cô lên, viết lên tay cô hai chữ:
Giang Nhan. Tỉnh dậy, Vân Vy thấy người mình ướt đẫm mồ hôi, hai bên
thái dương giật giật liên tục. Vân Vy đưa tay lên xoa bóp huyệt thái dương.
Giấc mơ ban nãy cứ như là thật vậy, khiến cho cô không thể nào phân biệt
được rốt cuộc cô đang nằm mơ hay thực sự cô đã từng trải qua những
chuyện như vậy? Cô ở trong giâc mơ là một bệnh nhân ngồi trên xe lăn.
Cũng may là cô biết rõ rằng bản thân cô từ trước đến nay rất khỏe mạnh.
Chuông điện thoại đột ngột reo vang, Vân Vy quay người với tay lấy điện
thoại ở đầu giường. Là Khang Kiện. - A lô... - Giọng nói của Khang Kiện
vang lên: - Tôi còn tưởng là cô không chịu nhận điện thoại của tôi cơ! Vân
Vy bật cười: - Sao có thể thế được! Khang Kiện đáp: - Còn chẳng phải vì
lần trước tôi tìm cô nói chuyện đấy thôi! Vân Vy cười: - Tôi không nhỏ
mọn thế đâu! Khang Kiện cố ý giọng lúc trầm lúc bổng: - Tôi biết là cô
không nhỏ mọn như vậy, nếu không giờ tôi đang phải ở nhà một ai đó, khẩn
thiết van xin anh ta tha thứ cho tôi! Vân Vy bị Khang Kiện chọc cho phì
cười: Giang Nhan đáng sợ như vậy sao? Khang Kiện nói: - Đương nhiên là
cô không biết rồi, cậu ta có ghê gớm với cô bao giờ đâu! Giọng nói của
Khang Kiện càng lúc càng nhẹ nhàng, khiến cho Vân Vy cảm thấy hai
người dường như là những người bạn thân thiết của nhau đang nói chuyện
phiếm vậy: - Mấy hôm nay thế nào rồi? - Sao? Định bỏ chút thời gian rảnh
rỗi để điều trị tâm lí cho tôi à? - Vân Vy cố ý làm bộ nghiêm túc: - Nói thật
với anh là không được tốt cho lắm! Khang Kiện im lặng một lát rồi khẽ hỏi:
- Có chuyện gì? - Tinh thần hốt hoảng, hành động không thể kiểm soát
được, có lúc còn không biết là mình đã làm cái gì, cứ như quay ngược trở
lại lúc còn trẻ con ấy! - Nếu không tại sao suốt buổi tối qua cô lại làm
những việc kì quái đến thế nhất là những lúc đối mặt với Giang Nhan, cả
con người cô cứ trở nên kì lạ thế nào ấy! - Có phải cảm thấy bản thân mình
rất ấu trĩ? Vốn dĩ chỉ là nói vớ nói vẩn, nào ngờ Khang Kiện lại đoán trúng
phóc. - Lo lắng được - Ờ... Tâm trạng thế này khó mà miêu tả ra được. Thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.