HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 514

- Anh hỏi em định làm gì, chuyện này chính bản thân em cũng không

biết. Giờ em thích một người, chỉ không biết người ấy có thích em không! -
Mặt cô đỏ bừng lên: - Trước đây em không biết anh ấy là ai, đó là lỗi của
em, đến khi đột nhiên em phát hiện ra sự thật, tâm trạng cực kì phức tạp,
nhất thời không thể lí giải nổi, mãi cho đến một ngày, em nằm mơ, thấy
mình ngồi vào một con thuyền trôi giữa dòng, con thuyền chẳng may bị
ngấm nước, em đã lớn tiếng gọi tên anh ấy. Lúc ấy em mới biết anh ấy đã ở
sâu trong trái tim em, vượt qua cả nỗi nhớ nhung đối với Giang Nhan.
Nhưng đến lúc em muốn nói ra điều này thì anh ấy lại né tránh em.Giang
Nguyên không lên tiếng, mãi hồi lâu sau mới cười bảo:

- Em đã có người để thích cũng không cần phải nói với anh!

Vân Vy ôm chặt lấy Giang Nguyên:

- Giang Nguyên, anh thông minh như vậy không thế nào không biết

người em nói đến là ai? Cả đời này em chỉ theo đuổi có một người, từ đại
học cho đến tận bây giờ, thế nên trình độ chẳng tiến bộ chút nào. Chỉ có
điều em đã làm tất cả những gì có thể nghĩ đến được, ngay cả chỗ ở của em
cũng cho người khác thuê rồi. Anh sẽ không đuổi em đi, để mặc em lang
thang trên đường chứ? - Vân Vy siết chặt vòng tay, dường như có thể cảm
nhận được từng cử động nhỏ nhất của Giang Nguyên. Vì sợ cứ ôm anh thế
này sẽ khiến anh mệt nên cô dần nới lỏng tay ra.

Hồi lâu sau cô mới nghe thấy giọng nói của anh:

- Em mua cái bình thủy tinh để đựng gì vậy?

Giờ nhớ lại Vân Vy mới thấy xấu hổ:

- Em gấp hạc giấy!

Giang Nguyên xoay người lại cầm chiếc bình thủy tinh lên xem, đôi

mắt thuôn dài nheo nheo, miệng khẽ mỉm cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.