HÃY ĐỂ ANH Ở BÊN EM - Trang 528

thế nên không nỡ vứt đi!

Vân Vy thấy sống mũi cay cay, nước mắt lại trào ra.

- Những thứ này sao có thể vứt đi được? Khó khăn lắm mới giành

được một cái bằng khen... Hơn nữa, những thứ này sao lại không có tác
dụng gì cơ chứ? Sau này anh phải mang nó ra để dạy dỗ con cái chứ, bố
của nó giành được nhiều bằng khen thế này, chúng nó phải cố gắng để giỏi
hơn bố chúng gấp trăm lần chứ!

Giang Nguyên khẽ mỉm cười, ánh mắt vốn sâu thẳm nay bỗng trở nên

mơ màng. Hồi lâu sau anh mới đưa tay ra đón lấy những tấm bằng ấy, mở
một tấm bằng khen ra, bên trong có bức ảnh của anh mặc đồng phục học
sinh:

- Còn có cả ảnh nữa, em có chê xấu không?

Vân Vy vội vàng cướp lại, sụt sịt mũi:

- Không chê!

Ăn cơm xong, ba người ngồi nói chuyện đến rất khuya. Bà Giang định

về nhà, Vân Vy phải nói mãi mới giữ bà ở lại được, dù sao căn nhà này
cũng rộng như vậy, có đến bốn phòng, ba người ở cũng vẫn thoải mái.

Chăn màn đều mới tinh, Vân Vy đã giặt qua rồi mới trải, thế nên nằm

trên giường còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng.

Buổi tối gió không quá to, thế nhưng rèm cửa bằng lụa mà cô mua chỉ

cần gió thổi nhẹ cũng tung bay. Nằm mãi không ngủ được, Vân Vy quyết
định ngồi dậy, nhẹ nhàng xuống giường và mở cửa ra, đi đến trước cửa
phòng của Giang Nguyên. Cửa phòng của Giang Nguyên không khóa, đèn
ngủ vẫn bật sáng. Cô khẽ nhón chân đi vào bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.