HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 12

II

Những đám mây bụi đang lướt nhanh trên khắp miền lòng chảo mênh

mông với những đụn cát đã nhạt màu dưới ánh nắng châu Phi. Băng qua các
thung lũng và các bồn muối, rồi nhằm vào cái thị trấn nhỏ bé nằm rải rác,
có cái tên “Xtomhốc” (Góc bão). Đứng ở hàng hiên ngôi nhà nhỏ bốn
buồng của mình, và lấy tay che mắt tránh ánh nắng ban mai, Giogiơ Grêơm
bỗng nhìn thấy ở nền trời xa xa, phía sau những cây hồ tiêu, một vệt nhỏ
hình quả lê.

- Meri, - anh vừa chạy vào nhà vừa gọi to, - gió Nam đang ập đến. Bao tải

để đâu?

- Trong bếp ấy! - Meri từ buồng ngủ nói vọng ra.

Giogiơ vơ vội lấy một ôm bao tải, ném vào bồn tắm chứa nước. Rồi anh

chạy ra ngoài, nâng các cánh cửa chớp lên che cửa sổ. Lúc này, đám mây
bụi đã lớn hơn rất nhiều, và đã nghe rõ tiếng gió thổi. Anh trở vào nhà, lấy
bao tải ướt đắp lên các kẽ hở ở cửa ra vào và cửa sổ.

Mái tôn bắt đầu rung rung, các cửa sổ lắc lạch cạch. Trong khi đó lớp bụi

màu vàng ở các đường phố không lát xoáy cuộn lên hòa vào đám bụi nâu
đo đỏ từ thảo nguyên ập về. Lúc tiếng gió rền rĩ chuyển thành tiếng rít đinh
tai. Giogiơ ngồi xuống giường và lau những giọt mồ hôi đọng trên mặt.
Gian buồng lúc này tối đến mức phải bật đèn. Từ buồng ngủ, Meri gọi to,
nhưng tiếng ầm ầm của trận bão làm Giogiơ không hiểu vợ nói gì. Anh
đứng dậy, vào chỗ vợ. Bụi phụt vào trong buồng vì Meri đã nâng cánh cửa
sổ lên dăm phân và đang vất vả cố đóng chặt một cánh cửa chớp bị bung ra.

- Đóng cửa sổ lại! - Giogiơ hét to. - Anh sẽ ra ngoài chặn nó lại.

Anh vội vã tới cửa sau, xoay quả đấm, nhưng sức gió quá mạnh, đến nỗi

dùng vai đẩy hết sức vào khung cửa anh cũng không mở được. Cuối cùng
mở được thì hành lang tức khắc ngập đầy bụi. Bị ho sặc sụa, anh đóng sầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.