HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 262

Anh ước gì có thể nhìn thấy trước tương lai. Anh ước gì biết được ngay

lúc này bằng chứng Xtivơ có cần thiết hay không? Kể cho ông Tơnơ hết
mọi chuyện là một bước đi không thể quay lại được; vì tuy ông Tơnơ sẽ giữ
bí mật, nhưng ít nhất ông ấy cũng biết và bao giờ cũng sẽ có thể xảy ra
chuyện rắc rối. Nhưng không kể cho ông ấy thì mắc vào mối nguy cơ trầm
trọng nhất ở phiên tòa.

Vậy anh phải làm gì đây?

Cựa người khắc khoải trên ghế, Entơni cảm thấy mình đang ở bên bờ vực

thẳm.

Hai giờ rưỡi chiều hôm sau, Entơni bước vào phòng luật sư bào chữa. Mặt

anh nom lạnh lùng khắc khổ. Anh rút thuốc lá ra, lịch sự mời ông Tơnơ. Cả
hai người cùng hút. Entơni nói, giọng như không còn sức sống:

- Tôi đến đây để kể cho ông nghe điều bí mật sau kín nhất trong đời tôi. Bí

mật đó có thể cần thiết cho ông ở phiên tòa. Tôi cầu Chúa mong mỏi không
phải dùng đến nó. Nhưng để phòng khi cần thiết, tôi quyết định phải báo
cho ông biết. Nếu ông không bắt buộc phải tiết lộ nó tại phiên tòa, thì xin
ông hứa với tôi không những chẳng bao giờ tiết lộ với ai, mà cũng cố quên
hẳn nó đi.

Ông Tơnơ giơ tay lên, nói:

- Ông này, tôi không muốn ông tiết lộ bất kì điều gì nếu nó không giúp

được gì cho vụ án. Tôi mong ông hiểu ý tôi.

- Hoàn toàn hiểu. Điều tôi sắp nói với ông sẽ giúp cho vụ án. Nó chắc sẽ

đảm bảo cho tôi được trắng án. Nhưng tiết lộ nó ra sẽ hãm hại cả đời tôi.
Vậy trước khi nói ra, tôi muốn có được lời hứa của ông. Tôi mong ông hiểu
cho, ông Tơnơ ạ.

Một nụ cười thoáng hiện trên môi người đứng tuổi. Entơni cảm thấy yên

tâm.

- Tôi xin hứa với ông, - ông Tơnơ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.