HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 30

người đã mệt nhoài và nhấp nhỏm muốn về nhà.

Khi vấn đề đó cuối cùng được đưa ra, ông Tômơt tuyên bố vắn tắt sẵn

sàng nhận Entơni nếu ban Quản trị tán đồng.

Có ít lời rì rầm, rõ ràng tỏ vẻ tán thành. Hunđơ gật đầu bằng lòng.

- Ja, ja, - y nói, - tôi cho rằng chúng ta không cần thiết cản trở vấn đề này.

Thưa ông hiệu trưởng, chúng tôi đồng ý với ông. Cứ cho em bé đó vào học.

Trong ban quản trị còn có bà Phêrêrơ, người tự cho mình là một nhân vật

phụ nữ đáng kể đến ở thị trấn nhỏ bé này. Hăng hái trong việc bài trừ nạn
rượu chè, bà ta vốn chống lại Hunđơ kịch liệt.

- Xin một phút, ông trưởng ban, - bà ta nói gay gắt, - tôi chưa có dịp trình

bày ý kiến của mình. Nếu chúng ta nhận một đứa bé da màu vào trường,
chúng ta sẽ phải nhận tất cả những đứa da màu khác. Tôi có thể đặt câu hỏi:
Chúng ta sẽ dừng lại ở đâu? Tôi cho rằng, chúng ta phải tuân theo luật lệ
bất di bất dịch về việc loại trừ nghiêm ngặt mọi đứa trẻ mang dấu vết thấp
hèn về chủng tộc hoặc màu da này.

Hunđơ trừng mắt nhìn Phêrêrơ. Lúc y nổi giận và phải nén lại, y có tật

máy giật, các bắp thịt ở mắt trái của y giật giật. Tật đó xuất hiện lúc này,
nhưng bà Phêrêrơ cho rằng Hunđơ đang cố xoa dịu mình, nên cảm thấy
khinh bỉ:

- Ông Hunđơ, có phải vì cha đứa bé làm ở tiệm rượu của ông, mà chúng

tôi phải cho nó vào học trường chúng tôi không?

- Hunđơ biết Phêrêrơ vẫn dò la khách sạn của mình vào các chiều thứ Bảy

nhằm báo cáo cho cảnh sát vài sự vi phạm luật lệ. Sự phản bội, thách thức
và láo xược của Phêrêrơ quả là quá sức chịu đứng của y. Y đứng dậy, đấm
thật mạnh xuống bàn đánh rầm một cái.

- Tao là trưởng ban, - y rống lên. - Mày lăng mạ trưởng ban. Câm mồm

lại.

Y nhìn đầy vẻ hăm dọa, mặt Phêrêrơ tái nhợt. Ban quản trị tán thành cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.