HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 55

Nó yêu mẹ, nhưng tránh thổ lộ chuyện này chuyện khác với mẹ, nó cũng
bắt đầu tìm ra các lí do để không cùng đi với mẹ ra những nơi người ta có
thể trông thấy hai mẹ con nó. Khi ở bên bố, nó cảm thấy dù bất kì trường
hợp nào, cũng chẳng có điều gì khác lạ liên quan đến đời nó. Nhưng ở bên
mẹ, nó tưởng tượng thấy những đứa bé khác đang nhìn mẹ con nó chằm
chằm và thì thầm với nhau.

- Bố ơi, - nó nói, - lần đầu con đi đến trường thì con lên mấy?

- Hôm ấy con vừa tròn năm tuổi.

- Ồ, - nó bước đến, ngồi xuống mép chiếc ghế bành Giogiơ đang ngồi, tay

cầm chiếc tẩu chưa châm lửa. - Xtivơ bây giờ lên bốn, phải không bố?

Giogiơ nhìn Entơni ngạc nhiên.

- Phải, có chuyện gì thế con?

- Nó cũng sẽ đi học chứ?

- Tất nhiên rồi. Tất cả trẻ con đều phải đi học.

- Thế nó đi học trường nào cơ bố.

- Này, con đừng hỏi những câu ngớ ngẩn ấy nữa. Ở Xtomhôc chỉ có một

trường học thôi, không phải thế ư?

Entơni rời buồng ăn, đi ra sân.

Bố nó bảo đó là một câu hỏi ngớ ngẩn. Nhưng câu hỏi đó có gì là ngớ

ngẩn. Ở Xtomhôc đâu phải chỉ có một trường duy nhất. Bởi vì, dù chỉ dành
cho trẻ con da màu, thì vẫn còn có trường của Hội truyền giáo nữa cơ mà;
có phải không nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.