HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 79

Giogiơ đặt con dao vào cái nĩa với một động tác cường điệu. Anh trả lời.

- Phải đấy, em thân yêu. Xtivơ được nhận vào trường Xtomhôc rồi.

Nghe thấy Xtivơ được nhận vào trường, Entơni lo lắng nghĩ đến học kì

mới. Nó đã mười một tuổi, là một trong những học sinh to lớn ở lớp trên
của nhà trường. Tuy biết mình được mọi người ưa thích, Entơni vẫn cảm
thấy nguy hiểm, và bám riết lấy Bôp Sotơ.

Sợ bé Xtivơ đòi nó đèo đi học, Entơni không đi xe đạp nữa, chỉ khi nào đi

chơi mới dùng đến.

Entơni lo sợ không phải là không có lí do xác đáng. Tính khí của Xtivơ

không dễ dàng kết bạn. Giờ ra chơi trong mấy ngày đầu tiên, thằng bé cứ
quanh quẩn ở sân trường, miệng mút ngón tay trỏ, rụt rè nhìn những đứa bé
khác. Chẳng có đứa nào đánh bạn với nó. Trong lớp cô Niđơm, không có
một đứa bạn như Bôp Sotơ dành cho nó. Trái lại, các đứa khác có vẻ lảng
tránh nó. Một buổi sáng, tiếng kẻng vang lên lanh lảnh báo mười phút ra
chơi, bọn con trai, con gái ùa ra sân, họp thành các nhóm nô đùa vui vẻ.
Xtivơ đi lang thang một mình chẳng ai để ý đến. Nó lần đến đầu kia sân
trường, chỗ những đứa lớn hơn tụ tập. Nom thấy em trai mình đến, Entơni
lén lút nhìn các bạn cùng chơi, và khi bọn chúng cười đùa la hét, chạy lộn
xộn, chơi nghịch, thì nó lẳng lặng lẻn đi mong không ai để ý tới.

Khi chỉ có hai anh em với nhau, nó bảo:

- Mày phải biết là không được lại đây cơ mà, Xtivơ.

- Sao lại không cơ, anh Entơni? - Xtivơ ngoẹo đầu về một bên, đôi mắt

nồng nhiệt, đen nâu nâu của nó trông buồn bã, đăm chiêu.

- Bởi vì đây là chỗ chơi của những đứa lớn. Mày chỉ ở lớp dự bị A. Bọn

chúng không thích mày đứng vớ vẩn ở đây. Mày phải đi chơi với những đứa
bé chứ.

- Nhưng chúng không muốn chơi với em.

Entơni điếng người, nó cảm thấy tuyệt vọng, liếc nhanh về phía sau để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.