HÃY HIỂU TÌNH EM - Trang 81

- Cây cỏ không những sợ khói thuốc, mà nó còn sợ cả máy điều hòa nhiệt
độ. Con đặt hai chậu hoa này lên bệ cửa. Trông vẫn đẹp, được không cha?
Ông Tự Thanh gật đầu, yên lặng nhìn con gái. Rồi nghĩ đến lời của Bội
Cầm ông chợt thấy thẹn. Rõ ràng là ông không hiểu rõ con gái ông bằng
Bội Cầm.
Ông hỏi:
- Chúc Vy, cha hỏi thật lòng con con có thích cô giáo con không?
- Thích chứ! - Chúc Vy thành thật nói - Ngay từ nhỏ, con đã được cha
mướn cô giáo đén dạy, nhưng chưa có cô nào dễ gần như cô Cầm. Cô ấy
không những chỉ dạy cho con mà còn hiểu con, thương con. Ngay trong
những lúc con không thuộc bài,cô ấy cũng chỉ nói: "Không trách em được
vì những thứ ấy quá khó đối với em".
Rồi Chúc Vy chau mày, giọng ấp úng như cố tìm cách diễn tả cho thích
hợp.
Vy tiếp:
- Có thể nói thế này, các cô giáo khác dùng "tri thức" để dạy con, còn cô
Cầm? Cô ấy dạy con bằng tấm lòng. Thật đấy cha ạ. Vì vậy như con nói lúc
nãy, con rất yêu quý cô Cầm.
Tự Thanh yên lặng nhìn Vy. Ông hiểu điều Vy muốn nói.
- Con có biết là tối qua, cô giáo Cầm đã đến đây xin giùm con.
- Xin cái gì thế cha?
- Cô ấy nói, đại học chưa hẳn là điều con muốn học. Và cô ta nghĩ là con
không cần phải thi vào đại học làm gì.
- À! - Chúc Vy nhìn cha với đôi mắt sáng - Rồi sao nữa cha? Rồi cha nói
sao?
Ông Tự Thanh lớn tiếng:
- Vì vậy, từ đây về sau cô Cầm và cô Nguyễn đều không cần phải đến đây
để dạy con nữa. Con cũng được miễn thi vào đại học. Nhưng mà, hãy nghe
này. Mảnh đất ở sau vườn trúc, cỏ dại nhiều quá. Nếu con không muốn học
nữa, thì cũng không có quyền ngồi không, con phải lao động.
Ông Tự Thanh đưa mắt về phía khung cửa sổ rồi tiếp:
- Con phải biến mảnh đất đó thành một vườn hoa - một vườn hoa thật đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.